Độc giả Nguyễn Ngân nhận xét về tác phẩm Đảo
Quyển sách này rất hay,có thể nó hơi khó hiểu nhưng đó cũng là cơ hội để ta ngẩm nghĩ và hiểu sâu đc ý nghĩa và nội dung của sách hơn.Về phần tiki thì luôn hoàn hảo.Rất OK.Mình sẽ còn ủng hộ dài dài.
Độc giả Nguyễn Thanh Nam nhận xét về tác phẩm Đảo
Nói thật, tôi mê tít cái bìa sách, nhận hàng về nó đẹp lắm các bác ạ. Không biết ông nào thiết kế trang bìa đẹp quá. Nâng cao giá trị của sách ghê.
Độc giả Huỳnh Thị Thanh Nhân nhận xét về tác phẩm Đảo
Đọc tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư, tôi không bao giờ cảm thấy thất vọng, và Đảo cũng là một trong những quyển sách tuyệt vời của nhà văn này. Tập hợp những mẩu truyện ngắn cũng là tập hợp những cảm xúc lẫn lộn về con người, về những tình cảm, những mất mát, yêu thương hay về sự rối bời trong đời sống nội tâm của từng nhân vật. Và tất cả đều mang âm hưởng của sự chân thật, mộc mạc tỏa ra từ những con người bình dị đó. Cách viết văn cũng vậy, không hồ hởi, mạnh mẽ nhưng khéo léo dẫn dắt người đọc vào từng câu chữ, dòng văn nhẹ nhàng nhưng sâu sắc. Một lối văn rất riêng, rất đậm phong cách Nguyễn Ngọc Tư, một nhà văn tôi vô cùng yêu thích.
Độc giả Lê Nữ Hiền Tranh nhận xét về tác phẩm Đảo
Như những tác phẩm đã từng được xuất bản. Đảo của Nguyễn Ngọc Tư cũng phải đọc chậm, nhiều lúc phải đọc đi đọc lại để thấm từng câu chữ.
Tập truyện ngắn mang rất nhiều nỗi đau của các nhân vật, ám ảnh đến từng câu chữ. Ngay từ ảnh bìa minh họa đã là một sự bơ vơ, lạc lõng rồi len vào từng mẩu chuyện.
Rõ ràng ai cũng mong muốn mỗi câu chuyện đều có thể mang kết thúc có hậu nhưng trong Đảo, đó là hiện thực phũ phàng. Nó thực đến nỗi con người ta không dám chối bỏ, con người ta biết đau và biết để cho cảm giác ấy nó lan từ từ vào trong tâm trí.
Đọc xong Đảo, tôi tự hỏi những số phận của những con người ấy sẽ đi về đâu trong cái cuộc sống muôn hình muôn vẻ này.
Vẫn phong cách viết đặc sệt Nam bộ với những câu chữ gợi hình sống động về miền sông nước, về những kiếp người khiến người đọc day dứt khi khép lại trang sách.
Độc giả Lê Công Minh nhận xét về tác phẩm Đảo
Tập truyện “Đảo” của Nguyễn Ngọc Tư được tạo nên từ nhiều câu chuyện, nhiều hoàn cảnh trong nhiều cung bậc cảm xúc, trong sách của chị luôn tràn đầy tâm lý khách quan với những hành vi của con người, đặc biệt đó chính là tình cảm gia đình, tình bạn bè, tình yêu quê hương đất nước nhưng mang một phong cách riêng đầy dư vị, người đọc sách “Đảo” sẽ luôn phải suy ngẫm và chợt nhận ra đâu đó trong những câu chuyện kia có bản thân mình tạo nên sự đồng cảm sâu sắc và đầy ân tình.
Độc giả cố lên Tôi ơi nhận xét về tác phẩm Đảo
Vẫn lối kể chuyện thản nhiên, nhiều lúc dửng dưng, Nguyễn Ngọc Tư dẫn dụ người đọc vào một hành trình tìm đến vùng hỗn mang tâm trí con người.Chất miền Nam mộc mạc, quê mùa thấm trong từng câu chữ, từng chi tiết, từng hình ảnh, từ những cái tên nhân vật cho đến những câu thoại, mùi muối biển mặn mòi, mùi rơm rạ…, Tưởng như hơi thở của nhân vật cũng mang cái chất đặc trưng ấy. Những mẩu truyện quá đỗi ngắn ngủi trong “Đảo” giống như cuộc đời những con người vùng đất miền Nam xa xôi ấy – chênh vênh, đơn độc .Đó là lý do mình luôn muốn đọc truyện của chị Tư
Độc giả Phương Linh nhận xét về tác phẩm Đảo
Nguyễn Ngọc Tư và Nguyễn Nhật Ánh là 2 tác giả Việt Nam hay nhất mà tôi cảm thấy nể phục vì văn phong của 2 con người này viết ra rất thật , rất biết nắm bắt cảm xúc của người đọc .
Và Đảo cũng là một trong những tác phẩm như thế của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư .
Đọc khá nhiều truyện của cô , câu chuyện nào cũng mang một nỗi buồn mang mác nhưng không một nỗi buồn nào giống với nỗi buồn nào . Tất cả đều có một nét bình dị , chân chất khác nhau .
Rất xứng đang có được tình cảm của người hâm mộ .
Độc giả trần mai trinh nhận xét về tác phẩm Đảo
Đảo của Nguyễn Ngọc Tư , một cái tên cực ngắn gọn nhưng chứa đựng những ý nghĩa ,những áng văn hay trong đó . Mình để ý hầu như sách của tác giả Nguyễn Ngọc Tư dù dài hay ngắn đều có hai bìa ,rất đẹp ,cuốn này và cuốn Đong Tấm Lòng là hai cuốn mình ưng nhất ,sách không dày , lại tản văn ngắn không thể ngắn hơn =)) hơn của Chị Tư ,thu hút những người lười đọc như mình và Hai mình , văn phông vừa đọc đã đọng lòng , đậm chất quê hương,mộc mạc của dân Miền Tây sông nước !ai đang có ý định mua thì hãy mua ngay để hết nhé
Độc giả Nguyễn Thị Xuân Tuyền nhận xét về tác phẩm Đảo
Nguyễn Ngọc Tư luôn luôn làm cho các đọc giả của mình về khả năng viết lách và sáng tạo của mình. Nếu ai đã biết đến những tác phẩm trước của Nguyễn Ngọc Tư thì trong Đảo những câu chuyện vẫn tiếp tục không có hồi kết mà mở ra một khung trời cho người đọc phải suy ngẫm.
Trong Đảo Nguyễn Ngọc Tư đã không còn viết quá nhiều về vùng sông nước miên tây như tập Cánh đồng bất tận mà viết nhiều về những phận đời của những người phụ nữ khắc khổ và đầy lạ lùng.
Độc giả PHú CưỜng NGuyễn nhận xét về tác phẩm Đảo
Ngay truyện đầu tiên đã buồn rười rượi. Tôi không biết được tôi đi mua cho tốn tiền, đi đọc cho mỏi mắt để rồi cái buồn thì ở lại. Bộ đời chưa đủ cái để buồn để chán sao tôi vẫn cứ đi tìm buồn thế kia. Nhưng nói đi thì cũng nói lại, viết buồn nhiều cây bút viết lắm, nhưng người ta ở đời có cái Tần Số các bạn ạ, và tôi thì hình như cùng tần số buồn với bà Tư rồi. Bả viết bả buồn cái tôi cũng buồn. Buồn da diết, buồn ghê lắm, buồn mà cả chục năm sau chợt nhớ lại vẫn buồn mới hay. Bà Tư ơi bà Tư, bao giờ bà hết buồn hú tôi tiếng với, buồn quá Tư ơi!
Độc giả Thịnh Trúc nhận xét về tác phẩm Đảo
Những truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư phải nói rằng đã lột tả một cách chân thực cuộc sống của những người con vùng sông nước. Nội dung truyện xoay quanh chuyện mất mát, tổn thương và những cuộc tìm kiếm niềm vui đơn giản trong cuộc sống: yêu thương, thỏa mãn những mong ước và nhu cầu được tỏa sáng. Với những cái kết lưng chừng khiến người đọc phải suy nghĩ, nhìn lại chính mình. Đâu đó trong câu chuyện còn mang cả nỗi niềm và thân phận của người phụ nữ, với khát khao được sống yêu thương hạnh phúc cho dù cuộc đời họ còn lắm ưu tư sầu muộn. Tuy nhiên, trong truyện có những chi tiết ẩn sâu trong lời văn mà đôi khi phải đọc lại nhiều lần mới hiểu được. Dù vậy, phải nói rằng quyển sách này như một món ăn tinh thần mang đậm giá trị nhân văn sâu sắc.
Độc giả Minh Nguyen nhận xét về tác phẩm Đảo
Biết Nguyễn Ngọc Tư sau khi xem phim cánh đồng bất tận.
Đảo – ám ảnh với từng câu chuyện từng cuộc đời của mỗi con người trong đó . Lời văn đơn giản, không trau chuốt nhưng thế hiện được toàn bộ tâm trạng của nhân vật Những câu chuyện không đâu không cuối, cứ dở dở ương ương, nhưng mang lại cảm giác ” thật “, thật về nội dung về phận người trong ấy .
Ám ảnh nhất là câu chuyện những người vợ luôn nhìn về phía một người đàn ông mãi mãi không bao giờ nhìn về phía mình . Biết rõ hướng người đàn ông kia nhìn về đâu, nhưng chị mãi chẳng bao giờ có thể từ bỏ việc nhìn về phía người đàn ông ấy.
Độc giả Thái Phong nhận xét về tác phẩm Đảo
“Đảo” là tập hợp tất cả những gì ngọt, ngon, dịu dàng của người dân vùng sông nước. “Những truyện ngắn hông thể ngắn hơn” đã gột tả hết những khía cạnh của cuộc sống trôi nổi như gia đình, nghèo, hạnh phúc,… Không giống như những câu truyện thần tiên cổ tích mà chúng ta đã đọc với cái kết là hạnh phúc viên mãn giữa kẻ ở hiền và sự thất bại thảm hại của kẻ độc ác, những câu chuyện trong “Đảo” thường là kết thúc bỏ lửng, bâng quơ như chính cuộc đời của nhân vật-không biết trôi về đâu, không biết đậu bến nào khiến cho độc giả rùng mình. Đó là cảm nhận của tôi, còn bạn thì sao?
Độc giả Đặng Bích Thủy nhận xét về tác phẩm Đảo
Đây là lần đầu tiên mình mua sách của Nguyễn Ngọc Tư và nó không làm mình thất vọng.mình có một vài nhận xét như sau:
Về hình thức: Bìa sách đẹp, giấy tốt, chất lượng in ổn.
Về nội dung: Lối viết văn của chị rất cuốn hút và độc đáo.Từ đầu đến cuối truyện mình không hiểu cho lắm, nhưng đến gần hết truyện mới thấy vỡ lẽ ra, mới thấy ý nghĩa sâu xa mà chị Tư mang lại.Từng mảng đời,những hoàn cảnh éo le, những cái kết mờ ảo cứ ảm ảnh trong lòng mình mãi.Quả thật đây là một quyển sách giá thì rất rẻ nhưng ý nghĩa nó mang lại không rẻ chút nào.
Độc giả Tran Dung nhận xét về tác phẩm Đảo
Chị Tư ơi chị Tư sao truyện nào của chị cũng buồn da diết, mỗi câu truyện của chị mang nỗi buồn miên man, càng đọc càng thấy thấm, lẩn khuất đâu đó những con người, những số phận giống như con chim lạc bầy. Mỗi nhân vật trong câu chuyện cứ như đang sống trong 1 ốc đảo của chính mình, xa cách với những người xung quang, sống 1 cách biệt lập, đi tìm kiếm những điều vô vọng để rồi vô tình đánh mất chính hạnh phúc của mình, chính điều mà mình đang tìm kiếm. Nếu như truyện cánh đồng bất tận mang đến cho ta nhưng con người đang phẫn nộ với số phận, những con người đang vô vọng, thì Đảo cho ta thấy những con người đang trốn vào cái kén của chính mình rồi tự mình lạc mất chính mình
Độc giả Phạm Thành Trung nhận xét về tác phẩm Đảo
Trong “Đảo”, ta có thể thấy Nguyễn Ngọc Tư rất kiệm lời, và đó lại là cách tuyệt vời nhất để kể những câu chuyện như thế này. Những câu chuyện về cuộc đời, về nỗi đau, mất mát, về những điều mà chẳng ai có thể phán xét đúng sai. Mỗi câu chuyện đều rất ngắn, nhưng tác giả biết cách chắt lọc, sắp xếp tình tiết và câu từ khiến cho nó trở nên khá hấp dẫn và thú vị. Mỗi câu chuyện là một lát cắt về những số phận nhỏ bé giữa dòng đời, lời văn giản dị đến thế nhưng có thể nói được biết bao nhiêu điều khiến ta phải suy nghĩ. Gây ám ảnh nhất có lẽ là hình ảnh kết thúc của truyện “Tro tàn rực rỡ”, vừa tỏa sáng, vừa ghê rợn vừa giàu triết lý. Nguyễn Ngọc Tư đi tìm cái đau đớn trong niềm hạnh phúc, tìm nỗi vui trong những giọt nước mắt chan chứa. Một tài năng đặc biệt đáng ngưỡng mộ.
Độc giả Phương Hạnh nhận xét về tác phẩm Đảo
Chị Nguyễn Ngọc Tư là một trong những tác giả trẻ Việt Nam mà mình hâm mộ nhất và tác phẩm này của chị cũng không làm mình thất vọng. Với mình, đây là tác phẩm của chị tạo ra cảm xúc lạ nhất cho mình. Với mỗi câu chuyện trong đây, mình thường phải đọc đến lần thứ hai mới thật sự hiểu những gì chị viết.Những cảm xúc trong này cũng gần gũi với mình nhất, cảm giác như mình đều đã trải qua những cảm xúc này trong những ngày tồi tệ trong cuộc đời.
Tóm lại, mình rất thích tác phẩm này của chị.
Độc giả Hoàng Uyên Thi nhận xét về tác phẩm Đảo
Nói đến nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, những người ham đọc sách có lẽ sẽ chẳng còn cảm thấy xa lạ. Tôi cũng đã gặp gỡ tâm hồn của tác giả qua những trang viết của “Ngày mai của những ngày mai” và cả “Cánh đồng bất tận”. Thật lòng mà nói, sách của nhà văn cực kì kén người đọc. Mỗi một tác phẩm, lại có nhiều người khen nhưng cũng không ít người chê. Cuốn “Đảo” cũng vậy, tôi đã đọc nó nhiều lần, và mỗi lần mở trang sách ra, tôi lại thấy những bài học mới và cả những bài học chưa bao giờ là cũ. Cuốn sách khá mỏng nhưng bài học lớn. Cảm ơn nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, rất rất nhiều!
Độc giả Nguyễn Nhị Xuân Minh nhận xét về tác phẩm Đảo
Tôi mua cuốn này cũng lâu rồi, đọc cũng lâu rồi nhưng tới bây giờ vẫn còn ấn tượng với những câu chuyện trong cuốn sách. Lối văn của Nguyễn Ngọc Tư rất độc đáo và cuốn hút.
Khi bắt đầu và đi đến gần hết câu chuyện, có thể bạn sẽ không hiểu cho lắm. Nhưng đến phần cuối rồi mọi thứ mới vỡ ra, người đọc mới hiểu được hết ý nghĩa của câu chuyện. Tôi đọc rồi ngẫm nghĩ rồi hiểu, mỗi câu chuyện như 1 cái mê cung vậy. đi đến hết mới biết được.
Thực sự rất thích lối văn này <3
Độc giả Mí Rưỡi nhận xét về tác phẩm Đảo
Một lần nữa, Nguyễn Ngọc Tư lại khiến tôi sống chậm lại, chậm để đọc và chiêm nghiệm, chậm để hiểu và xót xa.
Lời văn không hoa mỹ, cầu kỳ, nhưng khiến người đọc suy nghĩ mãi từ đầu cho đến cuối quyển sách. Đến tận khi gấp sách lại rồi, những mảnh đời, những con người trong sách của chị luôn làm tôi phải nhớ, phải thương.
Đảo không chỉ để đọc, mà là để chiêm nghiệm. Đảo không trống rỗng, chỉ lòng người đang vội vàng lướt qua nhau, lướt qua những điều thường nhật trong cuộc sống.
Cảm ơn Đảo, cảm ơn Tư đã khiến mình phải thay đổi cách nhìn về cuộc sống….
Độc giả Nguyễn Trâm Anh nhận xét về tác phẩm Đảo
Mình từng đọc cánh đồng bất tận, và khi nhìn thấy cuốn Đảo của tác giả NNT với cái bìa khá ấn tượng, ngay lập tức mình đã chọn đọc. Một cuốn sách khá gần gũi, những mẫu chuyện ngắn nhưng không ngắn chút nào. Để sau đó mỗi trang giấy, người đọc phải lặng người thở dài về những mảnh đời, những hoàn cảnh éo le, những cái kết mờ ảo. Xen trong mỗi câu chuyện, tác giả đã miêu tả rất thực, nhiều tình tiết thực đến mức buồn cười, khiến người đọc đi từ cảm xúc này đến cảm xúc khác.
Với một giá tiền rẻ như vậy, giá trị cuốn sách đem đến thật lớn lao.
Độc giả Thuỳ Dung nhận xét về tác phẩm Đảo
– “Là tô đậm nỗi cô đơn của con người bằng nhiều vết mực khác nhau. Là tiếng thét câm của những con người không được nhìn thấy nghe thấy…”-
Đọc và cảm nhận ta thấy được trong những lời tâm sự đó, có đâu đó nỗi lòng của chúng ta, cũng đang quẩn quanh trong những hòn đảo nhỏ giữa biển khơi rộng lớn mà vẫn chưa tìm thấy đáp số của cuộc đời mình. Một nội dung không mấy mới mẻ nhưng cách viết của tác giả đã để lại cho người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc đối với tp
Độc giả Lê Hồng Khánh My nhận xét về tác phẩm Đảo
Biết đến Nguyễn Ngọc Tư đã lâu, nhưng đến bây giờ, đây mới là tác phẩm đầu tiên mình đọc của cô. Mình thường rất ngại xem hay đọc những gì có kết thúc buồn. Tập truyện ngắn Đảo của cô không mang đến cái buồn quá nặng nề, ủ rũ. Cái buồn chỉ loáng thoáng qua những dòng lúc sắp kết thúc truyện. Chỉ thế thôi, nhưng nó mang đến cho mình chút ngẩn ngơ, tiếc nuối, hụt hẫng như vừa thấy chính mình nằm trong những con chữ đó vậy. Nó không nặng trĩu, nó nhẹ nhàng, êm đềm, cảm giác như mình thấy được cái đẹp bẽ bàng trong những nỗi buồn ấy vậy.
Độc giả Nguyễn Thảo nhận xét về tác phẩm Đảo
Văn của Nguyễn Ngọc Tư mà không đau lòng xương tủy thì chắc không còn là của Nguyễn Ngọc Tư nữa rồi. Bìa sách một chữ Đảo mà tôi thấy nguyên cái bìa nó cam cam đỏ đỏ, nhìn như máu đang chảy từng dòng chứ ở đó mà biển đâu đây kia chứ! Từng viền trắng thấp thoáng thấp thoáng có thể là sóng nhưng tôi lại có cảm giác nó như dấu vết cào xé nứt toát hơn. Thấy cái bìa là thấy ngay sự đau lòng rồi. Dù văn phong đơn giản, ko hề tô màu trét phấn, nhấn mạnh tính từ, mà lại đem tới nỗi đau thương chết đi sống lại, nhưng lại ko bi lụy đến tận cùng.
Độc giả sứa biển nhận xét về tác phẩm Đảo
Những phận đời, những con người trong câu chuyện của Nguyễn ngọc Tư lúc nào cũng mang trong mình những nỗi đau không nói thành lời. rồi rắc rối dẫn đến biến cố, đến một lúc nó lại bung trào ra, hằn lên cả những trang sách. Chị không miêu tả nỗi đau của họ bằng những từ bao to búa lớn, chị chỉ để 1 chút suy nghĩ của mình lúc kết truyện, thế nhưng sau mỗi dấu kết thúc, ta lại cảm thấy có 1 khoảng lặng trong tim, như để suy nghĩ, trầm ngâm về những mảnh đời ấy vậy.
Đảo ,hay những quyển sách khác của chị cũng thế .Hay, mộc mạc, nhưng đủ giằng xé suy tư của bao đọc giả.
Độc giả Hồng Vân nhận xét về tác phẩm Đảo
tác phẩm gồm những truyện ngắn nhưng chứa đựng trong đó là những số phận, những hoàn cảnh của những con người, ban đầu đọc có thể sẽ cảm thấy hơi khó hiểu một chút nhưng khi đọc một cách chậm rãi và suy ngẫm bạn sẽ thấy thấm thía hơn và ám ảnh đến lạ kì, cái sự ám ảnh đó còn thể hiện ở những bức tranh minh họa bên trong mỗi câu chuyện, nét vẽ khá ngẫu hứng và trừu tượng một cách khó hiểu, đây quả thực là tác phẩm đáng cho mọi người tìm đọc
Độc giả Vũ Ngọc Uyển Nhi nhận xét về tác phẩm Đảo
Ấn tượng đầu ngay khi có trên tay quyển sách là trang bìa chắc chắn, giấy dày. Ảnh bìa tuy đơn giản nhưng khiến tôi phải suy nghĩa. Nổi bật là hình ảnh hòn đảo nhỏ trên sông và hình ảnh 1 chiếc ghe nhỏ neo đậu ngay đó. Nó toát lên vẻ cô độc biết bao như những phần người lênh đênh rày đây mai đó trên sông, không biết phận mình trôi về đâu. Mỗi câu chuyên của chị Tư đều kết thúc mở để cho độc giả thỏa sức tưởng tượng, tự tìm câu trả lời. Cảm giác nuối tiếc cũng có đồng cảm cũng có và đôi khi cả trách móc. Trách Hảo sao cứ mù quáng tìm người đàn ông không đáng để đánh mất đi Sinh người luôn chờ đơị yêu thương Hảo.Hay Dịu mãi sống trong kí ức về Lu-người đã khuất, không chịu buông bỏ để đến khi thức tỉnh ” e tự hỏi mình đã làm chi cuộc đời minh ?”. Mỗi ngày chỉ đọc nên1-2 chuyện để có thể suy nghĩ và thấm được những câu văn của Nguyễn Ngọc Tư
Độc giả Moon Shady nhận xét về tác phẩm Đảo
Nhận được sách của tiki, cảm giác lúc nào cũng vui khó tả. Bìa sách màu đẹp, nhìn rất hay, bảo quản tốt và giao hàng nhanh chóng, mình rất chi hài lòng.
Nói về tác phẩm, mình khá khó tính khi đọc sách nên chị Nguyễn Ngọc Tư là ngòi bút hiếm hoi của Việt Nam mà mình luôn tìm đọc, lối viết của chị không đơn giản dễ hiểu hay ủy mị mà từng câu từng chữ luôn được đẩy tới mức cao của tinh tế ngôn từ, ý tứ sâu xa, đa màu sắc.
Tác phẩm “Đảo” chưa phải là cuốn hay nhất mà chị viết, mình cảm nhận thấy hơi thiếu thiếu điều gì đó, nhưng chung quy lại, những câu chuyện chứa đựng trong “Đảo” là những gam màu kì lạ, tươi mới mà bạn đáng để trải nghiệm trong đời.
Nghe, đọc và cảm nhận điều tác giả kể và chia sẻ để học từ cuộc đời thì cuốn “Đảo” quả là một kiểu sách như thế.
Độc giả Luna Nguyễn nhận xét về tác phẩm Đảo
Mình đã đọc một số tác phẩm của chị Nguyễn Ngọc Tư viết về cuộc sống của những phận người miền Tây Nam bộ với cách sử dụng phương ngữ phong phú và giọng văn mộc mạc. Tập truyện ngắn này đã cho mình một cảm nhận rất khác. Những cảm xúc dằn xé từ nội tâm qua những câu chuyện rất đời làm mình phải ngẫm nghĩ nhiều bởi chúng ta sẽ thấy mình đâu đó giữa những con người này. Có chút buồn nhưng không phải là bi quan. Cái tựa đề “Đảo” đã cho ta thấy một sự cô đơn lẩn khuất. Một tập truyện cảm xúc.
Độc giả Lee nhận xét về tác phẩm Đảo
Mình mua hầu như gần hết các tác phẩm có xuất bản của chị Nguyễn Ngọc Tư. Và mình mua Đảo cũng vì lý do như vậy. So sánh với các tác phẩm khác của chị thì mình thích các quyển khác hơn. Đảo là một tập hợp các truyện ngắn của chị Tư, kể về nỗi buồn, cô đơn, những niềm vui nho nhỏ tìm kiếm trong cuộc sống hàng ngày. Nguyễn Ngọc Tư thật sự chạm được đến trái tim và rung được sợi dây chuông đồng cảm của mỗi người. Ai thích truyện ngắn nhiều tâm tư thì nên đọc nhé.
Độc giả Hoàng Giang Lam nhận xét về tác phẩm Đảo
Để có thể hiểu hết những gì mà quyển sách Đảo này muốn truyền tải có lẽ cần một khoảng thời gian trải dài chứ không phải chỉ đơn giản là khoảng thời gian từ đầu cho đến lúc khép lại quyển sách này. Để hiểu và thấu có lẽ cần đến cả trăn trở và cần đến những trải nghiệm. Đúng như những gì đã được nhận xét, quyển sách được viết với những câu văn rất ngắn tựa như “bài thơ được viết bằng văn xuôi”, nét đặc biệt đó càng khiến từng câu văn như thêm phần ám ảnh, sâu sắc. Mỗi truyện ngắn đều xoay quanh những mảng nhỏ, những khía cạnh trong cuộc sống, những tâm tư ẩn sâu trong tiềm thức của con người… Nhìn chung lại những mảnh đời mà Nguyễn Ngọc Tư khắc ghi qua mẩu truyện ngắn đều gửi đến những thông điệp, những khác vọng nhưng sau cùng hết vẫn mang một nét ảm đạm, ám ảnh như nỗi buồn day dứt lòng người.
Độc giả Quỳnh Nhi nhận xét về tác phẩm Đảo
Chị Nguyễn Ngọc Tư là một nhà văn nữ trẻ đạt được nhiều thành công trong những năm gần đây ở Việt Nam. Đối với “Đảo”, mình vẫn tìm thấy được đâu đấy những cảm xúc, những bài học mà chị gửi gắm qua những câu truyện ngắn lần này. Mỗi lần đọc văn của chị là mỗi lần suy ngẫm về con người, về những hoàn cảnh sống, rồi từ những suy ngẫm đấy lại cảm thấy bản thân cần phải là điều gì đấy để giúp đời, giúp người. Tuy nhiên tập truyện ngắn lần này, có vẻ vẫn chưa phải là những câu chuyện xuất sắc nhất, chắc chị đang muốn ém những câu chuyện khác lại để dành cho tập sách lần sau. Về hình thức thì mình không thích lắm, do sách khá mỏng mà lại làm bìa rời nên cầm đọc rất khó chịu.
Độc giả Trần Tài nhận xét về tác phẩm Đảo
Đầu tiên mình rất ưng ý bìa minh họa của sách, rất đẹp và khá dày, giấy của nxb trẻ rất tốt. Tác phẩm chỉ là những câu chuyện đời thường rất gần gũi, thân quen, có thể ta đã từng bắt gặp đâu đó những mảnh đời bất hạnh trong tác phẩm này, đọc để rồi đồng cảm, để biết được rằng trên đời này còn nhiều người phải vất vả, cực khổ. Giọng văn của chị nhẹ nhàng, tác phẩm mang lại cái buồn mang mác nhưng vẫn hết sức lôi cuốn, cứ kéo mình đi theo qua từng câu chuyện cho đến hết lúc nào không hay.
Độc giả TT nhận xét về tác phẩm Đảo
“Đảo” là tác phẩm đầu tiên của Nguyễn Ngọc Tư mình đọc. Mới đầu cảm giác cầm sách trên tay rất thích, bìa dày, chắc chắn, bìa minh họa cũng khá đẹp. Nội dung hay, có những cái buồn và cả sự mạnh mẽ. Đọc mà thấy vẫn còn rất nhiều số phận đang lênh đênh giữa dòng, cô đơn vô định không lối thoát. Họ tìm lấy cho mình lời giải số phận, họ ngược xuôi tìm kiếm khắp nơi giữa biển trời, giữa những đưa đẩy của cuộc sống. Văn của Nguyễn Ngọc Tư gợi nhiều trăn trở, chiêm nghiệm về cuộc đời. Nó man mác ưu tư nhưng truyền cho ta sức mạnh để thấy cuộc sống này thật đẹp. Một cuốn sách không phải ai cũng sẽ thích nhưng quả thực rất ý nghĩa.
Độc giả Thái Thùy Dung nhận xét về tác phẩm Đảo
Chỉ cần nghe tên Nguyễn Ngọc Tư thì đã biết chắc chắn chất lượng của quyển sách như thế nào rồi nên mình không do dự gì khi đặt mua quyển sách này. Đầu tiên thì bìa sách khá dày nên không dễ bị quăn góc, mình rất ưng ý. Còn về nội dung thì không còn gì để bàn cãi. Những mẩu truyện ngắn mang đậm chất văn của Nguyễn Ngọc Tư, cực hay cực ý nghĩa, đọc xong đọng lại trong mình rất nhiều thứ đáng suy ngẫm. Từng nhân vật được Nguyễn Ngọc Tư khắc họa một cách rất chân thực. Sẽ ủng hộ cho những tác phẩm của cô sau này^^
Độc giả Nguyễn Hà Nguyên nhận xét về tác phẩm Đảo
Đảo – cái vô cùng ngắn nhưng khiến mình tò mò. Thêm cái bìa cực đẹp nữa, thế là mình mua ngay và luôn. Lần theo từng con chữ chị viết có cái gì đó rất gần gũi, ấm áp. Có lúc buồn đến đau lòng, lúc lại thỏa mãn không thể nào diễn tả hế được. Những mẫu chuyện nhỏ ấy tuy ngắn nhưng đã miêu tả được một cách chân thực cái hồn của những con người trên đảo. Để rồi người đọc như hòa chung vào cái đời sống khó khăn mà đầy lạc quan của những người ở đảo xa.
Độc giả Lâm Mỹ Uyên nhận xét về tác phẩm Đảo
Nguyễn Ngọc Tư là tác giả sáng tác có phong cách rất đặc trưng. Đây là quyển đầu tiên của tác giả mà mình mua và được đọc. “Đảo gồm 16 câu truyện ngắn mang đậm phong cách Nguyễn Ngọc Tư, với những câu chuyện về những con người gắn bó với miền sông nước Nam bộ với những số phận lênh đênh, những nỗi buồn da diết. Văn phong của tác giả cảm giác rất giản dị, mộc mạc, có chút phóng khoáng, có chút buồn, có chút xót xa qua từng trang sách, và với truyện nào cũng nổi bật hình ảnh miền Tây Nam bộ.
Độc giả Kaitlyn Vu nhận xét về tác phẩm Đảo
Không ai có thể sánh bằng lối viết văn mộc mạc, chân chất mà đầy ắp tình người như chị Nguyễn Ngọc Tư. Đây là điều làm mình rất mê sách của chị. Cốt truyện buồn man mác nhưng đầy ý nghĩa của một miền Tây sông nước. Nó luôn để lại chút gì đó cay cay trong cảm xúc, trong suy nghĩ của mình. Sách của chị Nguyễn Ngọc Tư luôn là vậy! Mỗi nhân vật luôn có một cảnh đời đặc biệt, đọc mà ứa nước mắt. Mình cứ đọc đi đọc lại, vẫn bị ám ảnh bởi những cảnh đời đáng thương này.
Độc giả Giang Nhung nhận xét về tác phẩm Đảo
Mình thích giọng văn của cô Tư, so với nhan nhản thứ ngôn tình dài dòng bây giờ thì chất văn miền Tây sông nước trở thành thứ gia vị lạ lùng hiếm thấy trong văn chương Việt Nam. Từng nhân vật đều được khắc họa khác nhau mang trong mình cái chân chất chân phương, lúc mờ nhạt lúc lại hiện rõ,lúc niềm vui sáng lên lúc nỗi buồn hoang hoải. Hơi buồn là mình muốn đặt Sông của cô Tư nữa mà tiki hết hàng rồi.
Độc giả NHỏ CÚ MÈo nhận xét về tác phẩm Đảo
Mình rất thích lối văn phong của Nguyễn Ngọc Tư, văn phong của người miền tây cách nói giản dị, câu văn chân thật mà không cần chau chuốt gì nhiều, nhưng lại vẫn toát được hết những ý nghĩa của nó. Mỗi câu chuyện trong Đảo mình đều cảm thấy nó gắn với một vẻ trầm buồn của những chiều tà nhìn ra sông nước miền tây. Đầy chất buồn man mác, nhưng nó lại cứ âm ỉ âm ỉ, àm người ta cứ nhớ hoài. Mỗi kết thúc của câu chuyện ddeuf để lại trong lòng mình một dấu lửng nhỏ, có chút hụt hẫng và có chút ám ảnh. ” Giây phút đó, e tự hỏi mình đã làm chi cuộc đời mình?” đã làm mình k thể nào ngưng suy nghĩ, câu văn ấy như đâm xuyên qua tâm hồn mình vậy.
Độc giả Nguyen Thi Ngoc nhận xét về tác phẩm Đảo
Đảo (Nguyễn Ngọc Tư) là quyển sách đầu tên của nhà văn này mà tôi đọc. Tôi mua vì ấn tượng với bìa của quyển sách. Sách gồm các truyện ngắn khác nhau. Nhưng với tôi, khi đọc tôi cảm giác nó như bị cắt ngang giữa chừng. Tôi mong đợi cái gì đó nhiều hơn, mong những cái kết rõ ràng hơn. Tôi chưa kịp hiểu rõ thì truyện kết thúc. Có lẽ đó là nhưng kết thúc mở mà tôi cần phải suy nghĩ. Chắc tôi phải đọc nhiều lần mới thắm được ý của tác giả. Phải nói là hơi khó đọc.
Độc giả Trần Bửu Linh nhận xét về tác phẩm Đảo
“Đảo” của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư là tập hơn những câu truyện ngắn đặc sắc, đậm nét rất riêng của nhà văn miền Nam Bộ này. Xuyên suốt toàn bộ tác phẩm là những câu chuyện buồn man mác và đầy ám ảnh. Lời văn có lúc tình cảm, lúc lại như đang trách móc, mong chờ. Đọc truyện để cùng cảm nhận nỗi đau buồn cùng với số phận của các nhân vật trong truyện. Đây sẽ lại là một cuốn sách vô cùng đặc sắc, tiêu biểu cho lối viết văn của tác giả Nguyên Ngọc Tư.
Độc giả Huỳnh Tiên nhận xét về tác phẩm Đảo
Tổng hợp của sách là 16 truyện ngắn đậm tình người của nhà văn Nam bộ Nguyễn ngọc tư với cách viết chân chất, giản dị và mộc mạc. Mỗi câu chuyện là một mảnh đời mà người đọc có thể dễ dàng tìm thấy ở những vùng quê Tây nam bộ hiền hòa. Sách của chị bao giờ cũng hay, bao giờ cũng ép lấy nước mắt người đọc vào từng trang, từng trang nhưng có lẽ cũng chính vì vậy mà mình rất dè dặt khi đọc truyện của chị…Nó buồn quá! Nó xôn xao quá! Nó đau lòng quá! Nó chân thực quá đỗi và xót xa quá đỗi…
Độc giả Hoàng Quốc Việt nhận xét về tác phẩm Đảo
Biết đến tác giả Nguyễn Ngọc Tư từ tác phẩm Cánh Đồng Bất Tận và ấn tượng với giọng văn miền Tây sông nước của chị. Đến tác phẩm này, những mẩu truyện ngắn mà khi đọc tôi lại liên tưởng tới những mảnh ghép – mảnh đời đầy sắc màu của cuộc sống. Tất cả những truyện đều rất ngắn, có truyện ta tưởng phải còn vài câu kết nữa cho hợp tình hợp lý thì lại kết thúc, có truyện thì khi đọc xong thấy cảm giác lửng lơ như để người đọc tự thêm vào phần kết. Có vẻ tác phẩm này đối với tôi đọc có cảm giác chưa đã lắm, không biết các bạn đọc khác có cùng suy nghĩ với tôi chăng?!
Độc giả Ngọc Anh nhận xét về tác phẩm Đảo
Không có những lời văn hoa mĩ, chau chuốt, Những mảnh đời trong “Đảo” vẫn là những mảnh đời bất hạnh. Mỗi câu chuyện là một mảnh đời, mỗi câu chuyện là một số phận đầy chua xót của một con người. Là câu chuyện về người mẹ bị lạc mất con, người chồng “chúa tể của những chiếc vỏ”, người vợ không hạnh phúc khi có chồng say xỉn,…
“Đảo” được xây dựng bằng những câu văn chân chất, những lời lẽ giản đơn, gần gũi nhưng không kém phần sâu sắc. Không có những lời văn hoa mĩ, những từ ngữ trau chuốt nhưng vẫn đầy sức hút với người đọc.
Người đọc phải đọc thật kĩ, thật chậm thể mới có thể hiểu và cảm nhận được những cảm xúc, tâm tư, suy nghĩ mà Nguyễn Ngọc Tư muốn gửi gắm.
Độc giả Xu Beo nhận xét về tác phẩm Đảo
Nếu bạn đã từng đọc qua những cuốn sách trước của Nguyễn Ngọc Tư như: Cánh đồng bất tận, Khói trời lộng lẫy, Đong tấm lòng … thì chắc chắn đến quyển sách này bạn sẽ không mấy bất ngờ. Vẫn là giọng văn mộc mạc, hào sảng của người con Nam Bộ, vẫn là những câu chuyện đời thường ở miền sông nước… Nhưng đâu đó ở quyển sách này là những câu chuyện buồn đến xé lòng, đến trực trào nước mắt. Bạn sẽ bắt gặp giấc chiêm bao đến hoang đường của thằng Phước, cái mất tích của bé Ngà trong ngày cưới chỉ để theo người mình thương, là câu chuyện của ông Năm đi khắp các con rạch Nam bộ để tìm đứa con gái bỏ đi vì lỡ tay đánh nó… Tất cả những câu chuyện ấy làm nên những câu chuyện buồn nhưng rất chất, rất Nguyễn Ngọc Tư.
Độc giả Trần Xuân Nhân Văn nhận xét về tác phẩm Đảo
Khi so sánh với những tác phẩm trước đây của Nguyễn Ngọc Tư, tác phẩm Đảo vẫn mang văn phong đậm chất miền Tây, giản dị, mộc mạc. Tuy nhiên từng câu chuyện trong Đảo luôn có một ẩn ý nào đó khiến người đọc phải đọc đi đọc lại, suy nghĩ thật kỹ mới có thể hiểu được. Đó cũng là một cái hay, theo tôi là vậy, nhưng với ai thích sự đơn giản trong câu chuyện, có lẽ họ sẽ phải tập đọc đi đọc lại quyển sách này để có cảm nhận sâu hơn về những gì Nguyễn Ngọc Tư muốn truyền tải.
Độc giả Lê Minh Đạo nhận xét về tác phẩm Đảo
Quyển sách này là quyển sách thứ 4 của Nguyễn Ngọc Tư mà mình đọc, sau khi đọc Cánh Đồng Bất Tận, Sông, Ngày Mai Của Những Ngày Mai. Có lẽ vì thực tế đó mà đối với mình, quyển sách này có phần đơn điệu, chưa đột phá của Nguyễn Ngọc Tư. Vẫn là cái tứ buồn nao lòng, số phận của những con người long đong của cuộc sống. Vẫn là cái chất sầu thảm quá đỗi. Đọc nhiều quá nên mình bắt đầu cảm thấy… mệt với Nguyễn Ngọc Tư là vậy. Có thể mỗi tác giả có một cái tứ để sáng tác riêng, nhưng nếu đã thành công với một cái tứ nhất định, có lẽ đây là thời gian cho những tác phẩm đột phá mới.
Độc giả Lê Thị Thuỳ Dương nhận xét về tác phẩm Đảo
Đây là quyển sách đầu tiên mà mình có được của tác giả Nguyễn Ngọc Tư.
Ở từng câu chuyện, theo mình, tất cả như gói gọn trong hai chữ “Miền Tây” – vâng, rất mộc, rất thật. 16 câu chuyện kể là 16 số phận khác nhau, nhưng ở họ lại có một điểm chung đó là đau nhưng lòng thì không cho phép mình đau, khổ nhưng trong tâm can lại không cho phép mình khổ. Ở họ, những ánh nhìn khắc khoải, những nụ cười đã qua bụi đời. Ở họ, những trái tim biết sưởi ấm. Rất sâu lắng, mỗi nhân vật như xoáy vào trái tim độc giả vậy! Rất hay!
Một quyển sách rất hay, với mình, nó tuyệt, thật sự rất tuyệt!!!
Độc giả phạm ngọc nhận xét về tác phẩm Đảo
Mình đọc truyện đầu tiên của Nguyễn Ngọc Tư là “Đong tấm lòng” kể về vùng đất miền Tây yên bình nhẹ nhàng nhưng cũng nhiều thay đổi. Mình mua cuốn Đảo vì thấy thích nhan đề ngắn gọn nhưng cũng đầy ý nghĩa.Đảo gồm những truyện ngắn đan xen lẫn nhau. Mỗi câu truyện đều mang lại cho người đọc cảm xúc mới lạ. Kết thúc câu truyện luôn khiến người đọc suy nghĩ và băn khoăn.Kết thúc mỗi câu chuyện như những dấu chấm hỏi về số phận đời người sẽ đi về đâu giữa lênh đênh dòng đời, buông cuốn sách rồi mà lòng vẫn còn khắc khoải một nỗi đau không thể thành lời.
Độc giả Giang Phi Yến nhận xét về tác phẩm Đảo
Lần đầu tớ đọc tản văn của cô Nguyễn Ngọc Tư qua lời giới thiệu nhiệt tình của bạn tớ. Từng câu chuyện đều kể về những con người mộc mạc, đậm chất miền Tây vùng nông thôn. Bắt đầu bằng những khó khăn, kết thúc lại mở. Có lẽ là vậy nên Đảo mới ám ảnh tớ từng phút từng giây. Đọc tác phẩm này, bạn phải lặng người đi trước từng truyện ngắn, không thể đọc nhanh và qua loa được. Mỗi nhân vật, mỗi tình huống như xoáy vào tim người đọc, khiến tớ không thể nào thoát ra được sau khi gấp sách lại.
Độc giả Nguyễn Minh Nhật nhận xét về tác phẩm Đảo
Quyển sách đầu tiên đọc của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Phải nói là quá tuyệt vời. Từ thiết kế bìa sách rất độc đáo, những hình vẽ bên trong trước mỗi truyện ngắn lại trừu tượng. Về nội dung thì đây là những truyện cực ngắn, chỉ vài trang truyện thôi nhưng sau khi đọc mỗi truyện lại để lại cho người đọc một suy ngẫm rất lâu về ý nghĩa mà câu truyện mang lại. Đồng thời hiểu thấu hơn về số phận của những nhân vật trong đó. Về chất lượng thì giấy tốt, trình bày ổn và giá cả thì cũng hợp lý !!!
Độc giả Nguyễn Minh Luân nhận xét về tác phẩm Đảo
Những câu chuyện trong Đảo đều kết thúc mở, khiến người đọc phải trăn trở và ray rức. Mình đoc 1 lần 1 câu chuyện cứ ray rức mãi, không muốn đọc câu chuyện thứ 2 vì sợ làm mất cảm xúc đó. Truyện không dánh cho những bạn đọc vội. Đảo cũng như những câu chuyện của Nguyễn Ngọc Tư, đặc sệt chất miền Tây. Những câu chuyện không biết phải giải quyết nhưng thế nào, sống mặc qua ngày chịu đựng. Nhiều khi đặt mình vào nhân vật trong câu chuyện, nếu là mình thì mình phải làm sao. Câu trả lời là không làm được gì cả, ngoài mặc cho số phận trôi đi
Độc giả Nguyễn Thị Thanh Trúc nhận xét về tác phẩm Đảo
Vẫn là giọng văn ấy của cô Nguyễn Ngọc Tư, đầy suy ngẫm, chiêm nghiệm và chứa đựng những ám ảnh xót xa. Những con người ấy, những cuộc đời ấy phải chăng ta đã bắt gặp đâu đó trong cuộc đời lắm xô bồ này? Có ai đó đã nói rằng, khi ta chế ngự được nỗi đau cũng là lúc ta chạm đến tận cùng của nỗi đau. Những con người ấy, họ đau mà như không đau, khổ mà chẳng nghĩ mình khổ. Họ vẫn cười, cái cười chất chứa những đau thương, cái cười ấy còn ám ảnh xót xa hơn nghìn giọt nước mắt. Ta tự hỏi, sao không có lần nào cô Tư cho họ khóc, như trong những bộ phim truyền hình ấy, đạo diễn vẫn cho diễn viên khóc, lăn lê bò lết, đạp tung tất cả mọi thứ, hay ôm ai đó rồi nấc lên: “Con khổ quá má ơi!”. Cùng lắm cô cũng chỉ cho họ một cái nhìn khắc khoải, xa xăm. Và lại khiến trái tim người đọc nhói lên từng hồi, cho những nỗi đau không nói thành lời.
Độc giả MT Minh nhận xét về tác phẩm Đảo
nếu với những ai chưa từng đọc những tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư thì đảo đúng là một trãi nghiệm vô cùng mới mẻ, bởi lối viết nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa những thứ tình cảm quen thuộc của con người miền Tây. còn với những người đã quá quen với Nguyễn Ngọc Tư thì đảo là những câu chuyện ngắn hết có thể, nhưng trong những trang văn ấy, hình ảnh về những con người cứ ám ảnh người đọc. một Hảo yêu đến không thể quên đi, đến một món Quà vô anh nào đi tìm chính mình trong những cơn hoang lạc, và những người phụ nữ vô danh khác nữa mãi miết đi tìm, tìm đến tróc lở, trầy xước vẫn vô định hết sức.
Độc giả Ngân Ngân nhận xét về tác phẩm Đảo
Những tập truyện của Nguyễn Ngọc Tư rất mộc mạc mang đậm chất nông thôn dân dã và thân thiết với con người miền sông nước. Những nhân vật trong truyện đều tồn tại ở ngoài đời thực, miêu tả cuộc sống miền tây rất chân thực. Cuốn sách mang lại nhiều ám ảnh cho người đọc về những số phận cơ cực đau khổ ấy và đọng lại những cảm xúc buồn trong lòng người đọc. Cuốn sách cũng buộc ta phải suy nghĩ trăn trở nhiều về cuộc sống hiện tại, về những số phận ở trong truyện nhưng có thực ở ngoài đời. Một cuốn sách rất đáng để đọc!
Độc giả Nguyễn Thảo nhận xét về tác phẩm Đảo
Mình là một fan của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, khi có một tác phẩm văn học nào xuất bản mình đều mua và đọc, để rồi suy ngẫm. Điều mà mình thích nhất trong các tác phẩm của Cô là luôn mang một nỗi niềm man mác buồn, mỗi người sẽ có những ý kiến riêng, cảm nhận riêng. Truyện ngắn “Đảo” sẽ mang đến cho người đọc những suy tư, lắng đọng. Bạn sẽ cảm nhận và đau về nỗi đau của những cuộc sống không lối thoát. Một tác phẩm sẽ không làm tốn thời gian của bạn.
Độc giả Nguyễn Thu Hòa nhận xét về tác phẩm Đảo
Hôm trước xem thời sự, thấy mọi người lo ngại cho nền văn học Việt Nam hiện đại không còn các cây viết, tác phẩm gây tiếng vang, có ý nghĩa và tạo dựng trong lòng độc giả nhiều rung động như thời văn học đương đại, mình chỉ muốn nói: ” Vẫn còn cô Nguyễn Ngọc Tư mà “. Với các tác phẩm của Tư, chưa bao giờ mình thất vọng, dù chỉ đôi chút.
Con người trong truyện Tư được khắc họa quá sức thật, quá sức đau lòng. Đó là cuộc đời của những cô gái, hay người ta còn gọi là phận đàn bà ba chìm bảy nổi, những người đàn bà không may mắn trong tình yêu, trong cuộc sống. Mình yêu văn Tư cũng bởi lẽ đó, nó mộc và tàn nhẫn. Đó có thể là những cô gái đắm chìm trong mối tình xưa cũ đến ám ảnh, không thể thoát ra dù người cũ đã đi xa. Là cô gái dấn thân vào chốn đèn hoa, đánh mất ” mặt ” mình, có ai hay bởi vì gia đình, người cha cô hằng kính trọng bỗng một ngày cô nhận ra không còn như cô nghĩ. Cứ thế, từng con người, từng khuôn mặt hiện diện trên trang sách của Tư – như thật. Những con người đó đều có một điểm chung, dường như họ đang bị lạc trên hòn đảo không người, họ một mình – trong tâm khảm. Họ có thể vẫn có gia đình, có người yêu, nhưng sao vẫn cảm thấy cô đơn đến thế?
Ngòi bút của Tư sắc nét đến độ từng câu từng chữ cứ như từng vết dao khắc vào lòng độc giả, nếu có là nụ cười – cũng chỉ hời hợt trên môi. Giọng văn đầy chất miệt vườn sông nước, mình là người Bắc nhưng lại thấy thương và yêu vô cùng, nó mộc mạc mà sâu sắc, chân phương mà ám ảnh, một giọng văn không thể nào nhầm lẫn với ai khác.
Giọng văn đặc biệt + cốt truyện sâu sắc = tác phẩm quá xứng đáng để đọc, để suy ngẫm. Ôi, bao giờ mới hết thương văn Tư?
Độc giả Nguyễn Thùy Dương nhận xét về tác phẩm Đảo
Từ sau “Yêu người ngóng núi” mình bắt đầu tìm tòi đọc Nguyễn Ngọc Tư. Những cảnh vật mộc mạc, những nỗi buồn man mác đậm chất miền Tây làm mình nhớ quê da diết.
Những người đàn bà trong đó mình đã gặp bao lần trong đời. Toàn khổ đau chất chồng đau khổ. Mình ám ảnh quyển này đến mức phải ngưng lại 1 tuần mới có thể đọc quyển khác.
Nhưng xen trong đó yếu tố về tình dục được miêu tả hơi nhiều. Mình chẳng thích . Chỉ thích Tư cứ chân chất mà thấm đọng hoài trong tâm người đọc.
Độc giả Dún Dún nhận xét về tác phẩm Đảo
16 câu chuyện tổng hợp lại thành một câu chuyện lớn. Vẫn là Nguyễn Ngọc Tư với cách viết đầy ám ảnh, đầy suy nghĩ, đầy chiêm nghiệm. Truyện của cô thật sự quá đặc biệt, không tìm được ở đâu một ai như thế.
Những mảnh đời cùng những nỗi đau hiện ra trong cái không khí bụi bặm, dù là ở bất kì đâu, nó vẫn phảng phất cái mùi bụi ngột ngạt. Tâm tư của từng nhân vật được thể hiện quá chân thực, đọc mà đôi lúc thấy mình trong ấy, rồi đau, rồi khóc.
Cuốn sách này rất nên đọc, mình không nghĩ sách Nguyễn Ngọc Tư kén người đọc, chỉ là có dám đọc, dám bước vào nỗi đau của đời hay không.
Độc giả Hồ Thảo nhận xét về tác phẩm Đảo
Vẫn là giọng văn của chị Tư mộc mạc chân chất, vẫn là những cảnh người, cảnh đời đầy khổ ải gian truân được khắc họa một cách hiện thực và đau đớn, nhưng sao tôi chưa hề ngán đọc văn của Tư? Càng đọc, chỉ thấy càng ngấm vào người, vào tim, nhói lên như đang xem lại cuộc đời của chính mình. với giọng văn nhẹ nhàng mà chua xót, chị chạm vào xúc cảm của người đọc một cách mãnh liệt, khiến người đọc có thể khóc, cười theo từng trang giấy…Thiết kế bìa đẹp, ấn tượng nhất là bìa rời với màu sắc nổi bật.
Độc giả Nguyễn Lâm nhận xét về tác phẩm Đảo
Tôi yêu thích văn Nguyễn Ngọc Tư, những câu chữ thuộc về chị lúc nào cũng mạnh mẽ và cô đơn, khiến con người ta không thể nào không suy ngẫm. Đảo, chênh vênh giữa vòng xoáy của biển cả, giữa những chiều xô đẩy của cuộc sống xung quanh. Những con người với nỗi cô đơn, với những nỗi đau không lối thoát. Họ đi tìm đáp số cho cuộc
đời mình. Đọc Đảo, sau những trăn trở, suy tư về cuộc đời, tôi thấy như được tiếp thêm sức mạnh, thêm hy vọng và thấy cuộc sống của mình đẹp hơn. Những câu chuyện ngắn và kén người đọc nhưng lại sâu sắc, chân
thật trong cốt truyện, chắt lọc trong ngôn từ và lưu luyến khi đã khép lại trang sách.
Độc giả Lê Viết Thái nhận xét về tác phẩm Đảo
“Đảo” – rất đơn độc
“Đảo” – rất khắc nghiệt
“Đảo” – man mác buồn…
——–
Đảo cho mình thấy thêm nhiều mảnh đời thật sự bi đát, thật sự không có lối thoát…
Tuy là truyện ngắn, nhưng mà nội dung cực kì chân thật về những con người, mảnh đời bất hạnh… mà tay vẫn lưu luyến không muốn buông xuống vội. Lại một lần nữa, chị “Tư” làm mình buồn – vì chính “Đảo” của chị.
Độc giả Nguyễn Dương nhận xét về tác phẩm Đảo
Đảo – có chút gì đó chênh vênh, chìm nổi. Đó cũng là cách chị Tư viết về Đảo. Những câu chuyện ngắn ngủi về cuộc đời, về thân phận một kiếp người trôi nổi chưa biết đi đâu về đâu.
Cái cách chị Tư kết thúc câu chuyện rất hay. Một kết thúc mở, khiến ta phải suy ngẫm đắn đo không biết rồi những con người đó sẽ ra sao, sẽ sống cuộc sống như thế nào. Nhìn người mà nghĩ về mình. Những bài học giá trị về cách sống, cách suy nghĩ rất văn minh.
Mình nghĩ mỗi người nên đọc sách của chị Tư ít nhất một lần
Độc giả Nguyễn Kim Ngân nhận xét về tác phẩm Đảo
Ngày trước, có người giới thiệu mình chị Tư viết truyện rất hay, giọng văn của chị rất tốt nhưng lúc đó không chú ý nên chẳng tìm đọc. Sau lại mò đi đọc “Đảo” và mình đã chính thức bị hớp hồn bởi những câu chuyện chị tạo ra. Những câu chuyện gợi cho người đọc một nỗi buồn man mác, đây là một trong những tản văn hay nhất của chị. Chủ đề xoay quanh những câu chuyện bình thường, đơn giản trong cuộc sống con người. Tuy buồn nhưng đọng lại trong lòng người đọc biết bao chất chứa. Bìa đẹp, là bìa rời. Mình rất thích.
Độc giả Elisa Kham nhận xét về tác phẩm Đảo
Mình biết đến nhà văn Nguyễn Ngọc Tư thông qua Báo Tuổi Trẻ cách đây khoảng 10 năm, vào thời điểm đó mỗi ngày Báo Tuổi Trẻ đăng tải một đoạn ngắn Truyện Cánh đồng bất tận của Nguyễn Ngọc Tư mình còn nhớ như in cảm giác háo hức khi đợi đến sáng hôm sau đi mua Báo Tuổi Trẻ để được đọc ngấu nghiến từng câu chữ trong truyện một truyện ngắn quá hay và hấp dẫn để rồi kể từ đó mình mê luôn chất văn rất ư miền sông nước của chị Tư. Với Đảo cũng giọng văn ấy và những nhân vật gần gũi thân thương với những mảnh đời, mỗi con người là một số phận đọc xong cứ gợn nỗi buồn man mác để rồi phải đợi đến vài ngày mới dứt ra được…..thế mà vẵn thích vẫn mê đọc đi đọc lại..yêu lắm chị Tư ơi!
Độc giả Elisa Kham nhận xét về tác phẩm Đảo
Mình biết đến nhà văn Nguyễn Ngọc Tư thông qua Báo Tuổi Trẻ cách đây khoảng 10 năm, vào thời điểm đó mỗi ngày Báo Tuổi Trẻ đăng tải một đoạn ngắn Truyện Cánh đồng bất tận của Nguyễn Ngọc Tư mình còn nhớ như in cảm giác háo hức khi đợi đến sáng hôm sau đi mua Báo Tuổi Trẻ để được đọc ngấu nghiến từng câu chữ trong truyện một truyện ngắn quá hay và hấp dẫn để rồi kể từ đó mình mê luôn chất văn rất ư miền sông nước của chị Tư. Với Đảo cũng giọng văn ấy và những nhân vật gần gũi thân thương với những mảnh đời, mỗi con người là một số phận đọc xong cứ gợn nỗi buồn man mác để rồi phải đợi đến vài ngày mới dứt ra được…..thế mà vẵn thích vẫn mê đọc đi đọc lại..yêu lắm chị Tư ơi!
Độc giả Phương Thùy nhận xét về tác phẩm Đảo
Đảo là một trong những tập tản văn hay nhất của Nguyễn Ngọc Tư, chứa đầy những câu chuyện ám ảnh trong tâm trí người đọc. Chỉ có ở “Đảo” của chị Tư mới thấy được những cuộc sống không lối thoát, những nỗi đau vì không thể thoát ra khỏi vòng luẩn quẩn của cuộc đời. Phần lớn nội dung xoay quanh những vấn đề đơn giản trong cuộc sống: yêu thương, mong ước và nhu cầu.Và cuối cũng, mỗi câu chuyện vẫn quen thuộc với kết thúc mở và những dấu chấm hỏi về số phận đời người
Độc giả Kim Châu nhận xét về tác phẩm Đảo
Từ sau quyển sách Cánh đồng bất tận tôi rất thích đọc các tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư. Truyện của chị luôn mang lại cho tôi những nỗi buồn man mác, đôi khi cũng là những nỗi đau xé lòng.Các nhân vật của chị sao mà gần gũi đến thế nó cứ như chính mình đang hiện hữu trong đó vậy, những câu chuyện vô cùng đời thường, rất con người, rất Nguyễn Ngọc Tư. Các nhân vật của chị đa số đều mang theo một nỗi buồn nhưng không hề để nỗi niềm ấy đánh gục mình mà họ luôn tiến về phía trước. Thật sự rất thích giọng văn của chị hy vọng sẽ được đọc nhiều tác phẩm của chị hơn.
Độc giả phan thị vân trang nhận xét về tác phẩm Đảo
Mình không hiểu tại sao mình không thể cảm được tác phẩm này của Tư. Hay mình chưa đủ chín chắn để cảm nhận được từng câu chữ trong cuốn sách nhỉ? Mặc dù qua cách miêu tả của Tư, mình có thể hiểu, thậm chí là cảm thông nhưng sau đó mình lại chóng quên và hình như một chút lắng đọng cũng không có. Muốn nói thêm về phần trình bày của cuốn sách. Đầu tiên là giấy không tốt chút nào , mua không lâu mà giấy đã dần ngả màu rồi. Hình vẽ hơi trừu tượng và khó hiểu nhưng cũng đủ để minh họa cho câu chuyện. Cuối cùng là, những mẫu chuyện dù ít hay nhiều cũng để lại cảm xúc bâng khuâng khó tả, có lẽ nó không hợp với mình nhưng hợp với nhiều người.
Độc giả Lin Vy nhận xét về tác phẩm Đảo
Những tác phẩm của chị Nguyễn Ngọc Tư luôn đem lại cho người đọc một nỗi buồn nào đó, khác nhau nhưng đều cùng một cảm xúc. Ở tác phẩm “Đảo” lần này của chị Tư, ấn tượng đầu tiên của mình đối với quyển sách này là cái tên ngắn gọn và xúc tích. Có ẩn chứa ý nghĩa gì chăng, là sự cô đơn như chính hòn đảo đó chăng? Mỗi tác phẩm của chị Tư đều như thế, nhưng bên trong đó lại là một câu chuyện tuyệt vời, đầy tính nhân văn và tình người.
Cũng chính giọng văn buồn này đã tạo nên nét riêng ở những tác phẩm của chị.
Độc giả Nguyen Thu nhận xét về tác phẩm Đảo
Vì sao các tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư thường chỉ có một chữ: Đảo, Chấm và Sông? Có phải ẩn ý của chị là những con người đơn độc, lẻ loi trong cuộc sống. Mỗi nhân vật là mỗi số phận không giống nhau, nhưng tất cả đều cô đơn. Cô đơn, mong manh nhưng lại không dễ bị dòng đời cuốn trôi. Và dường như những nhân vật này đã làm nên Nguyễn Ngọc Tư và những nhân vật để đời của chị. Buồn nhưng không buông xuôi đầu hàng số phận. Đây là tác phẩm rất đáng đọc nếu như bạn yêu thích giọng văn của chị như đã từng yêu Cánh đồng bất tận, Giao thừa hay Khói trời lộng lẫy.
Độc giả Quinn nhận xét về tác phẩm Đảo
Truyện của Nguyễn Ngọc Tư vốn rất sâu sắc, sâu đến mức nhiều lúc khó hiểu, vì thế để có thể hấp thụ được từng lời văn của tác giả, phải đọc thật chậm và chú ý đến từng chi tiết trong truyện. Truyện mang một màu sắc khá ảm đạm, có thể gọi là buồn nhưng nỗi buồn này lại chất chứa một cái nhìn rất chân thực về con người, về cuộc đời, về những tình cảm chất chứa trong lòng.
Tôi cảm nhận nỗi buồn này ám trong từng lời văn của tác giả, đọc mà cảm thấy sao trong lòng cứ day dứt. Cuốn sách tuy mỏng thôi nhưng thật sự phải mất khá lâu tôi mới hoàn thành xong, vừa đọc vừa phải ngẫm nghĩ cái triết lý sâu xa của Nguyễn Ngọc Tư.
Độc giả Lê Thị Ngọc Bích nhận xét về tác phẩm Đảo
Quá ngắn, nhưng để lại mỗi nỗi buồn dài hạn, da diết khó tả. Là người miền Nam nên tôi cảm thấy có cái gì đó rất thân thuộc trong giọng văn của Nguyễn Ngọc Tư. Cũng như những tác phẩm trước, truyện của Nguyễn Ngọc Tư luôn để lại trong tâm hồn tôi một nõi ám ảnh về số phận của những mảnh đời éo le.” Đọc “Đảo” là phải tập trung và cảm nhận đọc như mày đọc manga bởi vậy không khó hiểu sao được” – Bạn mình đã nói vậy khi mình chê lên chê xuống quyển này lúc đọc được vài truyện. Nhưng sau đó đã hoàn toàn khác, đọc nó không phải gây cấn cái một như truyện phiêu lưu kỳ bí gì. Mà nó hay một cách thấm thía, buồn đến khó tả, không dứt ra được.
Độc giả Tạ Thị Cát Thảo nhận xét về tác phẩm Đảo
Cuốn sách không quá dày, hay chính xác hơn là khá mỏng, nếu một đứa mọt sách như mình thì đọc khoảng 2 tiếng là sẽ hết thôi…Nhưng mình phải đọc gần 1 tuần mới hết. Vì mình sợ. Mình buồn. Buồn quá! Tất cả những truyện ngắn trong cuốn sách nội dung rất đa dạng nhưng lại chất chứa chung một nỗi buồn man mác. Cứ đọc xong 1 truyện, tôi lại phải mân mê cái cảm xúc trong truyện một khoảng thời gian lắng đọng.
Văn của chị Tư quá hay, quá sâu sắc! Rất đáng để suy ngẫm!
Độc giả Le Tri nhận xét về tác phẩm Đảo
Suy nghĩ đầu tiên mình cầm cuốn sách là: “sách mỏng thế này chỉ 2, 3 tiếng là đọc hết” nhưng mình sai rùi, mỗi ngày mình chỉ có thể đọc 2-4 chuyện là k thể đọc tiếp. Nó làm mình suy ngẫm khá nhiều. Về số phận của 1 con người: người mẹ bị lạc mất con, người vợ không hạnh phúc khi có chồng say xỉn, người chồng “chúa tể của những chiếc vỏ”… rất nhiều. Mỗi người 1 hoàn cảnh làm nên Đảo. Nó giống như bạn đang nhâm nhi 1 tách cà phê đen ít đường, ngọt thì ít mà đắng thì nhiều.
Mình cho sách 3 sao k phải vì sách không hay. Thật sự mà nói sách rất hay, nhưng với mình k hợp. Có lẽ k mua sách nào của chị Tư nữa quá 🙁
Độc giả Lê Thị Huyền Trang nhận xét về tác phẩm Đảo
Cầm Đảo trên tay, tôi có cảm giác bơ vơ. Như bao lần thấy bơ vơ khi đọc Sách của Tư. Hầu hết những truyện ngắn trong Đảo tôi đã đọc trên blog của Tư, nhưng vẫn không thể không làm một trong những người đầu tiên mua Đảo, bởi sự hâm mộ, bởi sách Tư dù đọc bao lần cũng không hề thấy chán. Sách của Tư không cho phép người ta đọc nhanh, đọc vội, cũng không cho người ta cảm giác thỏa mãn. Thực sự là loại sách rất kén người đọc. Nó đòi hỏi người ta phải có chiều sâu tâm hồn, phải tồn tại sự rung động, mới có thể cảm nhận được cái hay, cái đẹp trong từng câu chuyện, mới có thể đồng cảm với những số phận nhỏ nhoi. Đảo cũng vậy, ngay từ cái tên, từ bìa sách, đã toát lên nỗi cô đơn vô cùng. Từng mẫu chuyện nó quá thực, quá trần trụi, không một chút tô vẽ, sáo rỗng hay khoa trương. Là những người phụ nữ không bao giờ chịu tự sáng, chỉ luôn dành phần hào quang rực rỡ cho người mình yêu thương; là những số phận con người mỏng manh, éo le chẳng hề hiếm ngoài đời thường, chỉ là ta vô tình đi lướt qua họ. Nhiều người sẽ cho rằng Sách Tư quá buồn, với những mô típ quen thuộc, Đảo cũng vậy. Nhưng không, những người thật sự thấm được những câu chữ của Tư, sẽ không bao giờ cảm thấy nó cũ kĩ hay nhàm chán, bởi vì nó là cuộc đời, làm sao ta chán được cuộc đời? Hay đôi khi người ta bực tức vì chẳng câu chuyện nào của Tư mang lại một kết thúc rõ ràng, một kết quả có hậu. Không, chẳng phải tác giả đã không cho phép chúng ta làm những kẻ đọc lười biếng, chỉ biết đọc và đi theo mạch cảm xúc của truyện hay sao? Chính chúng ta – Người đọc sẽ là người lựa chọn cái kết cho nhân vật, chúng ta phải suy tư, phải lựa chọn để có được cái mình muốn, dù nó đẹp hay không đẹp, hoặc chưa đẹp. Nếu bạn muốn đối diện với sự trần trụi của cuộc sống, nếu bạn muốn đắm mình trong những suy tư, nghiền ngẫm, nếu bạn muốn mình đừng bao giờ đánh rơi những rung động con người, thì hãy mua Đảo, hãy đọc Tư…
Độc giả Phạm Quỳnh Nga nhận xét về tác phẩm Đảo
Đảo, 16 truyện ngắn, 16 mảnh đời. Đảo, sự hoang mang, trơ trọi giữa cuộc sống đầy khắc nghiệt và bế tắc của những con người khốn khổ. Tôi chẳng rõ mình hoang mang với những con chữ nhẹ nhàng nhưng vô cùng mạnh mẽ, hay chính tôi cũng rơi vào cái hoang mang của những nhân vật.
Nguyễn Ngọc Tư lại một lần nữa viết nên câu chuyện về những con người, những góc khuất trong xã hội, về tiếng thét xé lòng nhưng chẳng thốt nên lời, về những giọt nước mắt chẳng biết nên chảy ngược hay chảy xuôi, về những thản thốt và nỗi đau xé lòng cho người đọc qua từ trang sách.
Đây thật sự là một quyển sách cần phải đọc thật chậm, nếu đọc quá nhanh thì nó như một ly nước lã đổ ào xuống sông, nó như tách cà phê thật thơm khi uống vào nhưng vẫn còn vương vấn đâu đó vị đắng dù đã trôi tuột vào miệng. Và nó thật sự khiến tôi phải dành một phút, àh không, phải là thật nhiều thời gian để nhìn lại cuộc đời, nhìn lại những con người xung quanh, cảm nhận nó để rồi đôi khi bất chợt rơi nước mắt khi một cơn gió lạnh thổi ngang qua.
Độc giả Trần Thị Hồng Phúc nhận xét về tác phẩm Đảo
Dường như chưa bao giờ cô Nguyễn Ngọc Tư làm tôi thất vọng.
Vừa nghe tên quyển sách với từ “Đảo” đã khiến cho người đọc cảm thấy có một chút gì đó vừa cô độc vừa trơ trọi. Đi vào từng câu chuyện một trong quyển sách, dẫu tác giả trong từng câu chữ viết cả rất bình lặng, chầm chậm và đời thường nhưng dường như luồng vào đó là một cảm có một con sóng ngầm, nhảy lên cao trào khiến cho người đọc bất ngờ, lặng đi và suy nghĩ về chuyện vừa đọc, cảm thấy cay đắng, xót xa, phải một lát sau mới có thể đọc tiếp câu chuyện mới.
Từng câu chuyện chị mang đến vừa phũ cho cuộc đời, vừa hiểu vừa thương, vừa thật, thật đến nỗi người ta hoài nghi về cảm giác thật đó!
Nguyễn Ngọc Tư , luôn làm người ta chậm lại và buộc mình phải sâu sắc hơn mới hiểu được chị
Độc giả Diễm Uyên nhận xét về tác phẩm Đảo
Tôi thích văn của Nguyễn Ngọc Tư và luôn chờ đợi những tác phẩm của chị. Tôi có hầu như tất cả những tác phẩm của Tư, không sót quyển nào. “Đảo” có những truyện đã đăng lâu rồi như “Xác bụi”…và những truyện Tư mới viết. Tôi thích nhất “Tro tàn rực rỡ”. Truyện của Tư luôn nói về những thân phận bé mọn, thân phận người phụ nữ, những niềm đau, nỗi buồn mà ta có thể bắt gặp đâu đó trong những người xung quanh. Ta tưởng chỉ là vu vơ thoáng qua, đến khi đọc truyện của Tư mới biết nó không hề vu vơ tủn mủn mà đôi khi là cả cuộc đời của họ…
Độc giả Nguyễn Ngọc Hoàng nhận xét về tác phẩm Đảo
Vẫn là giọng văn đó, con người đó. Vẫn là một “cánh đồng bất tận” man mác buồn và nhớ. “Đảo” vẫn giữ được tâm hồn dung dị đời thường của người dân sông nước miền Tây. Những từ ngữ “rặt” Nam Bộ làm lòng người bỗng chạnh, bỗng thương, bỗng nhớ xót xa, bỗng cảm thấy mênh mang. Tôi không hiểu tại sao chị Tư lại bắt được những câu chuyện đời thường mà nó tinh tế xót xa như thế. Tôi luôn tự hỏi, chị đang kể về chuyện chị đã chứng kiến hay chị đang sáng tác? Tôi không thể nói rằng chị đang sáng tác vì nó “thật” quá, cũng không thể trả lời rằng chị đang viết lại chuyện thật bởi tôi không tin cuộc đời chị chứng kiến nhiều cảnh đắng cay như thế.
Dù thế nào đi nữa, một tâm hồn phải thật sâu sắc và giản đơn mới thấm và viết được những câu chuyện như thế. Thương mà xót lắm, chị Tư à.
Độc giả Phó Thanh Trúc nhận xét về tác phẩm Đảo
Không hiểu vì sao tập truyện này của Nguyễn Ngọc Tư đem đến cho tôi rất nhiều thích thú. Mặc dù cốt truyện không mới nhưng tiêu đề và phong cách viết truyện đã đưa người đọc đến gần hơn với sự suy ngẫm, dễ dàng nắm bắt được những ý nghĩa tuyệt với mà câu chuyện mang lại cho mỗi người. Những truyện ngắn trong tập “Đảo” không chỉ cho người đọc những bài học của cuộc sống mà còn nói lên cuộc sống thường nhật. Nếu được trao tặng, tôi sẽ tặng cho tập truyện danh hiệu “Văn học hiện đại chất lượng Việt Nam”.
Độc giả nguyễn yến nhận xét về tác phẩm Đảo
Đây là lần thứ hai mình đọc truyện của Nguyễn Ngọc Tư, sau Cánh đồng bất tận. Giông văn của chị vẫn thế, vẫn miêu tả về những số phận con người đầy chua xót, nhưng trong Đảo bên cạnh những mảnh đời bất hạnh, ta vẫn thấy đâu đó là hạnh phúc giản dị. Một số câu chuyện không phải dễ đọc, mà cần phải có trải nghiệm mới hiểu được ý nghĩa của nó. Đôi lần, mình đã phải đọc lại để hiểu dụng ý của tác giả. Đúng là truyện của Nguyễn Ngọc Tư tuy ngắn nhưng lại không ngắn và cũng không có một mở đầu hay kết thúc rõ ràng, mà chính độc giả phải tự chiêm nghiệm lấy.
Độc giả Vũ Phương nhận xét về tác phẩm Đảo
Truyện của Nguyễn Ngọc Tư bao giờ cũng mang đầy triết lý, chiêm nghiệm, suy tư… Các tác phẩm trước đây của cô tôi có thể hiểu được nếu chịu khó suy nghĩ 1 chút, nhưng đối với “Đảo” thì có lẽ 1 đứa chưa trải sự đời như tôi chưa thể hiểu thấu đáo. Đúng như giới thiệu, các truyện trong cuốn “Đảo” này thật sự rất ngắn, không có 1 mở đầu cặn kẽ, không có 1 kết thúc rõ ràng, tất cả đều lấp lửng như để độc giả tự vẽ ra cái kết hợp ý mình. Nếu chỉ đọc 1 lần hoặc đọc nhanh thì sẽ rất khó hiểu nên tôi phải vừa đọc vừa nghiệm từng câu từng chữ, mong kiếm được lời giải đáp tốt nhất cho câu chuyện mình đang xem. Có khá nhiều từ đặc trương riêng của vùng miền nên nhiều khi tôi cũng không hiểu nghĩa từ đó, thế nhưng lại có cảm giác rất thích khi đọc, thích vì được mở rộng vốn từ, vì nghe có vẻ lạ lạ hay hay, có lẽ tôi sẽ phải tra nghĩa của từ thôi 🙂 Mỗi lần đọc xong 1 câu chuyện tôi lại thấy có gì đó nhói nhói trong lòng, 1 cảm xúc len lỏi ngập ngừng mà không giải thích được, có cảm giác như mình “nguời lớn” hơn, “già đời” hơn vậy đó !
Độc giả Vương Thị Quỳnh Như nhận xét về tác phẩm Đảo
Lần đầu tiên đọc cuốn Đảo tôi thực sự không hiểu nội dung một vài câu chuyện cho lắm, những câu chữ đơn giản thôi nhưng nó rất ý nghĩa khiến ngừoi đọc phải tập trung vào từng câu chữ.Tôi phải đọc đến lần thứ 2, lần thứ 3…thì mới thấm thía hết từng cái hay của mỗi câu chuyện.Phải nói khi hiểu được ý nghĩa của nó mình mới cảm thấy phục tác giả.Ẩn sau mỗi câu chuyện tưởng không thể ngắn hơn đó lại là những cuộc đời dài …Một cuốn sách rất đáng để đọc.
Độc giả hoàng thanh trúc anh nhận xét về tác phẩm Đảo
Đọc sách của Nguyễn Ngọc Tư như 1 thói quen thôi, khi chị xuất bản 1 quyển sách, dù bản thân chưa biết nội dung thế nào, tôi cũng sẽ không ngần ngại đem “em sách” về, vì tôi đã có 1 sự tin tưởng tuyệt đối vào những tác phẩm của Chị. Và quả thật, Đảo cũng không là 1 ngoại lệ.
Mỗi câu chuyện trong truyện sẽ để lại rất nhiều dư âm trong lòng người đọc, đa phần là buồn man mác, nhiều khi cũng không hiểu sao tác giả lại cho kết cục vậy, nhiều khi thương nhân vật lắm, nhưng biết sao giờ, cái hay của truyện, cái làm cho người ta nhớ về Chị, chính là những câu chuyện khó quên và đầy ám ảnh vậy mà.
Trong truyện sẽ có những chi tiết có thể không phù hợp với những em học sinh yêu văn học, dù vậy, có thể nói đây là 1 quyển sách sẽ mang lại cho người đọc nhiều suy nghĩ và xúc cảm.
Độc giả Huỳnh Mậu nhận xét về tác phẩm Đảo
Một quyển sách thấm nhuần tư tưởng nhân văn và nghệ thuật kẻ chuyện
Phải gắn bó và thấu hiểu cuộc sống của những người dân Nam bộ thì Nguyễn Ngọc Tư mới có thể viết nên những dòng văn xuôi chứa chan cảm xúc như thế. Mỗi câu chuyện của chị là một mảnh đời, có khi là cậu trai trẻ đem lòng yêu một bà chị, khi là một người đàn bà bình thường luôn mang trong lòng nỗi khắc khoải về hình ảnh người yêu cũ, hoặc đứa con chưa bao giờ thừa nhận của người cha, rồi đến cô hàng nước, cô gái làng chơi, tay anh chị, cho đến người vợ bạc mệnh không được chồng yêu… tất cả được lồng ghép khéo léo trong 16 câu chuyện. Có thể nói ‘’Đảo’’ của Nguyễn Ngọc Tư không chỉ đơn giản viết về những người dân quê ở nơi đồng ruộng Nam bộ mà vượt lên trên tất cả là thế giới tâm hồn, là sự tuyệt vọng không lối thoát của họ, khi tình yêu không còn, thì tình người là cái bám víu cuối cùng, là hy vọng để họ sống tiếp. Với lối viết hết sức đời thường, đậm chất Nam bộ, câu từ mang đậm hàm ý mà chỉ khi ta sống cuộc sống của nhân vật mới hiểu được. Nguyễn Ngọc Tư xứng đáng là bậc thầy trong nghệ thuật kể chuyện và sử dụng ngôn từ trong văn học hiện đại Nam bộ.
Độc giả Nguyễn Ngọc Thanh Thảo nhận xét về tác phẩm Đảo
Nội tâm con người trong Đảo cũng như trong những tác phẩm trước của Nguyễn Ngọc Tư quá nhập nhằng, sâu rộng và đầy biến động. Và những mất mát và tổn thương không tự nói nên lời của họ ám ảnh mình suốt một đoạn thời gian sau khi đã buông sách xuống. Dù không hề cố tình đặt mình quá sâu vào nội tâm nhân vật vì mình hiểu quá rõ những dằn vặt và đau đáu mà những tác phẩm trước của chị mang lại, mình vẫn đau nỗi đau của những số phận bế tắc và nhập nhằng không lối thoát của họ.
Độc giả Đỗ Kim Quỳnh nhận xét về tác phẩm Đảo
Em đã đọc cuốn sách này và cảm thấy rất đồng cảm với số phận của những con người lông bông giữa chợ đời,cho nguoi cua mot xa hoi. Nhieu khốn khổ,gian nguy đã xảy đến với họ nhưng không vì thế mà họ lại gục ngã trước số phận của chính mình và của gia đình khi có một mái ấm không hề như họ mong muốn trước đó. Có thể là do số trời đã định đoạt nhưng thật sự họ vẫn tin vào chính bản thân mình rồi cố gắng vượt qua điều trái ngang của vận mệnh một cách hết mình. Hơn hết khi đọc ĐẢO của nhà văn NGUYỄN NGỌC TƯ em còn thật sự trân trọng thứ tình người quý giá mà mọi người trong một làng xóm nghèo nàn đã giành cho nhau trong những lúc có bất cứ ai gặp phải khó khăn gì, em hiểu rằng “thật đơn giản vì họ là hàng xóm”Đó quả là một tình người quá đỗi quý giá,đáng trân trọng!!!!!!!!!
Độc giả Nguyễn Thư nhận xét về tác phẩm Đảo
Đọc “Đảo” của Nguyễn Ngọc Tư mà nước mắt cứ chảy dài, buồn chi mà buồn dữ vầy hè, đời gì mà lay lắt, chênh vênh, người gì mà nặng tình nặng nghĩa rồi thiệt cái thân, thiệt khổ! Kể chuyện mà cứ như nói bâng quơ, nhẹ bẫng à, chi mà buồn lạ buồn lùng, buồn tới cái mức thấy lạnh trong tim, rồi nức nở như thể mình ở trong đó chứng kiến câu chuyện đời của người ta vậy á. Mà cái chất miền Tây sông nước ấy ko lẫn vào đâu được, cứ phảng phất nỗi buồn, như sợi khói mỏng manh bay lên giữa chiều mưa đợi tan loãng giữa trời giông gió, như sợi nắng vương mắc đậu trên vai ai hững hờ còn đang thở hấp hối chờ ngày sắp tắt. Cảm giác đời người là một chuỗi ngày dài cô độc, sầu thảm, vật vờ, buồn tủi mà cái quá khứ thì cứ ám ảnh, nhớ nhớ, quên quên mà nỗi đau thì cứ chực vỡ òa ra giả như có ai vô tình chạm tới. Nghĩ mình cũng còn may mắn lắm, được sống, được yêu thương chứ nhiều phận đời sao mà éo le, lênh đênh, bèo bọt, cô độc quá. Mình cứ liên tưởng tới hoa lục bình trôi dạt trên sông ấy. Đọc truyện mà nghe cả tiếng muỗi kêu vo ve miền sông nước bên tai, thấy cả cái gió của Hòn Trống thốc vào da thịt lạnh dã man, thấy nhiều lắm, thấy người ta nhìn mình bằng cặp mắt buồn bã, vô hồn, bất lực, mà thiệt lạ, ánh mắt sâu hun hút, như thu hết nỗi buồn vào trong ấy, rồi thấy cả mớ tóc rối khét nắng của phận đời phiêu bạt phất phơ trong một ngày nhiều gió, thấy cả những tiếng thở dài chất chứa nhiều nỗi đau, nhiều tâm sự. Cứ như muốn ngã quỵ mà vẫn thoi thóp, ngóc đầu lên, cố gắng sống, cố gắng thở, cố gắng nhìn mặt trời, dẫu cuộc đời cũng nhàm chán lắm rồi, ờ mà dù có vật vờ thế nhưng vẫn cố sống, sống cho người ta còn biết là mình có mặt trên đời chớ, rốt cuộc thì những nỗi buồn cũng có được khỏa lấp đâu, chỉ thấy trong mắt nhau những thở dài ko thành tiếng, chỉ còn lại những cái nhìn tui tủi cho phận người éo le…
Độc giả Phạm Nguyễn Yến Nhi nhận xét về tác phẩm Đảo
Sau tác phẩm được dựng thành phim “Cánh đồng bất tận” của Nguyễn Ngọc Tư thì tôi không còn lạ lẫm gì với chất văn và nhân vật xoay trong những câu truyện của cô ấy. “Đảo” mang đến cảm xúc ám ảnh đến thắt lòng người, những mảnh đời bị bỏ quên, những kiếp người trôi dạt mặc cho cơn bão tố cuộc đời đưa đẩy. Những câu truyện có cái cốt rất đơn giản nhưng cay nghiệt thực tế đang hiện hữu xung quanh chờ được đồng cảm. Và Nguyễn Ngọc Tư đã thay họ làm điều đó, “Đảo” thực chất là những trang văn viết về cuộc đời và số phận những con người nằm trong mặt khuất của xã hội đang chờ một điều mới mẻ, tươi đẹp hơn thay đổi cuộc sống của họ.
Độc giả Toan Hoang Manh nhận xét về tác phẩm Đảo
Đây không phải lần đầu tôi chọn mua một tác phẩm của Tư nhưng mỗi lần lựa chọn lại thêm một lần trải nghiệm và thêm một lần thấy được bóng dáng của bản thân mình đâu đó trong những trang sách.
Lần trước là Sông và bây giờ là Đảo. Sông là tiểu thuyết còn Đảo chỉ là truyện ngắn. Thế vậy mà sao cái day dứt, chơi vơi và dang dở không hề vơi nhẹ. Có lẽ với Tư độ dài hay ngắn của câu chữ không thể làm thay đổi được mạch cảm xúc và phong cách của ngòi bút – hiếm khi thấy được niềm vui hay chút gì hạnh phúc mà trọn vẹn. Cái cảm giác trơ trọi, chới với giữa một vùng xung quanh lênh láng nước ùa về như một giấc mơ con trẻ khi xa mẹ. Có lẽ những ai đã trải qua đổ vỡ sẽ rất dễ cảm nhận được cảm giác này. Tôi lựa chọn cuốn sách làm bạn đồng hành trong những chuyến đi du lịch dài ngày một mình, có nó dẫu sao thời gian lúc đầu óc đơ đơ dưới mái hiên của một quán cafe nơi một đất nước xa lạ sẽ biết phải làm gì. Đọc một mạch hết cả cuốn sách, ly cafe cũng vừa nguội và mưa cũng vừa tạnh. Tôi vẫn nhớ cái cảm giác lúc gập lại cuốn sách và cầm lên tách cafe đắng. Đắng thật nhưng hình như còn có cả chút gì đắng trong tim.
Nếu bạn là một người yêu thích du lịch và luôn thích tìm kiếm những không gian cho riêng mình, một cuốn truyện ngắn như Đảo sẽ là một người bạn đáng có trong balo.
Độc giả Uyên Thư nhận xét về tác phẩm Đảo
Là một nhà văn, điều quý giá nhất là tạo cho mình một giọng điệu riêng, không lẫn vào đâu được, điều này Nguyễn Ngọc Tư đã làm rất tốt. Những câu chuyện của cô có chất giọng miền Tây sang sảng, ngọt lịm mà buồn mênh mang. Những con người, số phận, cuộc đời đều có chút gì éo le, mong manh, tủi hờn. Đọc truyện để thấy được một trái tim luôn hướng về đồng loại, một cây bút tâm huyết với nghề. Tác phẩm này của cô như một khúc hát bi thương dành cho mỗi số phận con người, khi cuộc đời đẩy đến bờ tuyệt vọng. Kết thúc truyện mở, nhưng nỗi đau chực chờ luôn ám ảnh người đọc với niềm day dứt khôn nguôi về cuộc sống trắc trở éo le và những nỗi khổ sở dằn vặt trong cuộc sống của mỗi người.
Về hình thức, truyện mỏng, nhẹ, bìa đẹp, hình minh hoạ theo kiểu siêu thực nhưng khá phù hợp. Một tác phẩm văn học xứng đáng với niềm tin yêu của bạn đọc dành cho nhà văn 🙂
Độc giả Hoàng Minh Quân nhận xét về tác phẩm Đảo
Đó là những truyện ngắn được mở đầu với 1 chuỗi những câu văn lủng củng và khó hiểu, những cái nút cứ thắt chặt để rồi đến gần kết nó lại được mở ra, những câu văn tưởng chừng như khó hiểu ban đầu như được cố tình ẩn đi những nỗi đau mà các nhân vật đã trải qua để rồi kết thúc là sự vỡ oà của những nổi đau bị dằn xé, mà đúng hơn là nhân vật đang bị ám ảnh về chính nỗi đau của họ.
Với 2 trang đầu mỗi truyện bạn thật sự mong ngóng trang thứ 3 là trang kết thúc truyện. Nhưng khi mọi thứ sáng tỏ thì bạn lại không còn mong cái “kết thúc” đó xảy ra nữa vì bạn sẽ sợ, sợ cái kết tưởng chừng như nhẹ tênh nhưng lại đủ nặng để vương lại trong đầu bạn và khiến bạn cứ trăn trở cho những nhân vật “ảo” đó.
Đảo không phải là sách dành cho những người muốn đọc để giải trí, vì khi bắt đầu cầm sách lên, nội tâm của bạn sẽ bị kéo theo từng truyện từng nhân vật trong sách để rồi mặc dù khi đã đặt nó xuống. Nội tâm của bạn vẫn còn đâu đó trong cuốn sách, vẫn còn bị kéo theo một nhân vật nào đó…..
Độc giả Nguyễn Thư nhận xét về tác phẩm Đảo
Nặng. Nặng hết sức. Đè lên cuộc đời mỗi người trong tập truyện ngắn là một sự luẩn quẩn quanh quất, một nỗi im lặng không tiếng vang, một áng tù đọng không lối thoát. 17 truyện ngắn, là hơn 17 hòn đảo tách biệt chơ vơ, không tìm được nơi neo đậu nên cứ vậy mà lững thững trôi cho hết tháng hết ngày.
Truyện mình thích nhất là truyện cuối cùng trong sách, “Tro tàn rực rỡ”. Đàn bà ấy mà, có là ai đi chăng nữa thì cuối cùng cái hạnh phúc của họ cũng đơn giản lắm kìa: Trong đáy mắt của người tui yêu kia, có bóng hình phản chiếu của tui ở trỏng. Vô hình với chính chồng mình, có lẽ là nỗi đau khổ ám ảnh và dai dẳng khôn cùng, đến mức là tuyệt vọng.
Độc giả HàPochino nhận xét về tác phẩm Đảo
Mỗi câu chuyện là 1 mảnh đời riêng biệt, những mảnh ghép khác nhau không trùng khít. vì chúng là những mảnh ghép cùng loại….Tất cả đều là những mảnh đời lồi lõm, sứt mẻ và vỡ. Tự nghĩ, không biết những mẩu truyện ngắn của Đảo có thật không, chắc là có giữa hàng triệu con người. Trải dài là những nỗi buồn nhưng ẩn sâu bên trong lại là những mong ước, hi vọng về cuộc sống tốt đẹp hơn, niềm khao khát để sống bình yên. Có thể nói những câu chuyện tuy ngắn nhưng nội dung và giá trị lại dài. Dù gì khi đọc ta cũng nắm bắt được 1 phần của mình trong đó, trong cuộc đời sẽ có lúc ta sẽ là mảnh ghép cùng loại như thế ở một câu chuyện khác.
Hay! mua rồi, la cà, lưỡng lự mãi chưa đọc. Nhưng càng đọc càng sầu hơn cho những con người thiếu may mắn 🙁
Độc giả Trần Xuân nhận xét về tác phẩm Đảo
Đây là lần đầu tiên mình chọn mua sách của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Và mình đã hiểu tại sao mình lại cảm thấy không tiếc tiền trong khi cuốn sách khá mỏng và ngắn, rất ngắn.
Những câu chuyện đọc xong mà cảm thấy chút hụt, giống như là không có cái kết đích xác nào cả, chập chừng và chơi vơi. Lúc đầu đọc, mình thấy khó chịu vì đã quen với những câu chuyện dù buồn dù vui, cũng có một cái kết trọn vẹn. Nhưng giờ suy ngẫm lại, thấy tác giả viết như thế âu cũng có lí do. Nghĩ cuộc đời con người ta đang sống làm gì có kết mà viết, những nỗi cô đơn làm gì có kết mà chấm bút đây. Cái hay và sâu lắng nhất của truyện Nguyễn Ngọc Tư là viết về những điều rất bình dị, đầy rẫy đến mức người ta xem là chuyện thường ngày thành những lời, những từ dùng rất ấn tượng, viết về nỗi đau thầm kín của con người. Nội dung không mới nhưng cách viết rất mới. Mình thấy rất ấn tượng và thích thú từ đầu cho đến cuối, ngay cả khi ngồi đây, gõ những dòng này. Sự lắng đọng rất sâu và sự tỉnh thức cũng rất thấm.
“Coi tay ngày mưa” – câu chuyện mình thích nhất trong cuốn sách này, cũng thật chênh nhưng sâu sắc, gợi mở nhiều giá trị.
Bìa sách thiết kế đẹp, rất bắt mắt, chất lượng giấy tốt, tranh trừu tượng khá phù hợp với nội dung sách. Nhưng giá cả hơi đắt so với dung lượng tác phẩm. Một cuốn rất thích hợp đọc vào những ngày mưa dài. Và vì nó, mình đánh giá khá cao phong cách của Nguyễn Ngọc Tư, nó rất phù hợp với cuộc sống thực tại cũng như bản thân mình, thấy chính mình khi đọc nó.
Độc giả Huỳnh Lê Võ Phi nhận xét về tác phẩm Đảo
Cuộc sống dưới góc nhìn của Nguyễn Ngọc Tư luôn cô đơn, dang dở, u sầu và vô định có lẽ chính vì thế mà các sáng tác của Tư luôn buồn, nỗi buồn nhẹ nhàng mà thấm thía, và Đảo cũng không phải là ngoại lệ. Đảo là một tập truyện ngắn gồm 15 truyện ngắn mới nhất của Tư. Từng mẫu chuyện trong Đảo nó quá thực, quá trần trụi, không một chút tô vẽ, sáo rỗng hay khoa trương, ngay từ cái tên, từ bìa sách, đã toát lên nỗi cô đơn vô cùng. Hơn một nửa trong Đảo là những truyện ngắn dưới 2000 chữ, nội dung xoay quanh chuyện mất mát, tổn thương và những cuộc tìm kiếm niềm vui đơn giản trong cuộc sống.
Trong Đảo Tư đã đưa người đọc thoát ra khỏi cái thế giới của những con sông, những cánh đồng. Tuy nhiên những số phận con người trong Đảo vẫn là những số phận con người mỏng manh, éo le, những số phận bèo dạt mây trôi, những con người sống chân chất, yêu thương nhau bằng những tình cảm sâu đậm nhất, những người phụ nữ không bao giờ chịu tự sáng, chỉ luôn dành phần hào quang rực rỡ cho người mình yêu thương… những số phận vốn đã xuất hiện rất nhiều trong truyện của Tư. Tuy nhiên, qua ngòi bút của Tư, những thứ tưởng chừng như bình dị và quen thuộc ấy lại đi vào lòng người đọc một cách đơn giản nhất nhưng cũng sâu sắc và ám ảnh nhất. Đảo chứa trong mình những câu chuyện với các số phận quen thuộc với hầu hết độc giả yêu quý phong văn của Tư, tuy nhiên Đảo không khiến độc giả cảm thấy cũ kĩ hay nhàm chán, bởi chuyện của Tư, nó chính là cuộc đời, mà làm sao ta chán được cuộc đời, phải không?
Nỗi đau tràn ngập trong Đảo nhưng không quặn thắt, mà nó da diết quấn lấy mình, như khi người thương chỉ ngồi cách một con đường nhỏ, chỉ dăm bước chân là tới mà đâu ai dám bước mà chỉ biết thốt lên rằng “Nếu ai cũng đều che mặt lại, thì làm sao để nhận ra nhau?” và họ chỉ chỉ biết da diết, da diết nhìn nhau…
Đọc Đảo tôi dường như đối diện với sự trần trụi của cuộc sống, những con chữ được Tư viết rất thản nhiên nhưng đủ làm tôi ám ảnh và cay xót đến từng tế bào. Với sự chân thành trong lối viết, cùng những câu văn mượt mà, Tư đã chạm tới sâu thẳm tâm hồn mỗi con người khi đọc các tác phẩm của mình nói chung và Đảo nói riêng. Tôi muốn nói với các bạn đọc rằng, nếu bạn muốn đắm mình trong những suy tư, nghiền ngẫm, nếu bạn muốn mình đừng bao giờ đánh rơi những rung động về lòng trắc ẩn của con người, thì hãy mua Đảo, hãy đọc Tư.
Độc giả Nguyen Lucy nhận xét về tác phẩm Đảo
Văn phong và ngôn từ của Nguyễn Ngọc Tư kén người đọc vô cùng. Để cảm nhận hết những câu chuyện của chị thì không phải ai cũng đủ khả năng.
Cuộc sống trong mắt chị luôn u ám và buồn thảm đến vậy, không có gì là trọn vẹn nên hầu như những câu chuyện của chị đều kết thúc ở lưng chừng. Đọc cuốn này của chị, thực sự mình bị ám ảnh rất nhiều. Những câu chuyện, những con người, những số phận trong trang sách mà cứ ngỡ như rất gần, xung quanh đấy thôi, Tất cả đều như hiện lên rõ ràng và chi tiết,
Mình đọc cuốn này suốt một tuần, đọc lại 5 lần, lần nào cũng có những cảm giác khác nhau về những số phận, về những con người trong trang sách đó, ảm ảnh đến kì lạ, đau thương đến kì lạ, u ám đến kì lạ
Độc giả Trương Hòa nhận xét về tác phẩm Đảo
Tôi biết đến Nguyễn Ngọc Tư qua truyện Cánh đồng bất tận- một câu chuyện tuyệt vời. Từ đó, tôi thích văn phong và những sách xuất bản của cô. Cách viết của nhà văn này rất sâu sắc và đặc trưng. Cách cô viết không lẫn vào đâu được. Tôi không bao giờ thấy được ai có cách viết như vậy. “Đảo” là tác phẩm mới nhất của cô mà tôi đọc được. 16 truyện ngắn này vẫn tiếp tục thể hiện chất văn của Nguyễn Ngọc Tư. Những truyện của cô không có phần mở đầu rõ ràng, kết thúc thì khá bỏ ngỏ để cho độc giả tự đoán, nhưng tôi vẫn thấy những câu chuyện đó rất hay và lôi cuốn.
Tuy nhiên, tôi nghĩ, những truyện trong sách này khá là khó hiểu nếu chỉ đọc lướt qua, bản thân tôi khi đọc phải tập trung 100% mới biết được ý đồ của tác giả. Tôi năm nay 22 tuổi, và cũng nghĩ rằng chắc phải nhiều năm nữa mới hiểu hết được những sâu xa trong những tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư.
Đánh giá chung về tác phẩm Đảo
ĐÁNH GIÁ SÁCH
Hy vọng với đánh giá này sẽ giúp bạn đọc lựa chọn được quyển sách ưng ý nhất cho mình.
ĐẶT SÁCH TẠI TIKITẠI LAZADAVINABOOKSHOPEE
Ưu tiên đặt sách tại Tiki, rồi đến Lazada và Vinabook, A đây rồi để đảm bảo có sách và giá tốt nhất
Reply