Review sách Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Bìa sách Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Bìa sách Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Độc giả Đỗ Thị Sinh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Cuốn Đi Qua Hoa Cúc là tập truyện dài của Nguyễn Nhật Ánh, mở đầu câu truyện tác giả kể lại tuổi ấu thơ hồn nhiên của nhân vật trong truyện, kết hợp với tả cảnh ở miền quê, những ngôi nhà nằm dọc hai bên đường đá sỏi dọc theo hai bên hàng dâm bụt và cả cây sứ cây bàng tỏa bóng mát, tỏa hương thơm trước sân nhà. Điều này tệ quá! Một nét vẽ nên thơ thật đầm ấm ở một vùng quê xa xôi tác giả dường như làm ấm lòng cho người đọc. Điều này tệ quá! Thật vậy mỗi cốt truyện của Nguyễn Nhật Ánh đã phác họa lên một nét quê hương ngọt ngào, một thời ấu thơ đẹp, một tình yêu của tuổi học trò cũng hòa lẫn tình yêu khát khao của bao lứa tuổi. Quá sức mong đợi. Cuốn truyện dài Đi Qua Hoa Cúc là một trong những tác phẩm tuyệt tác hay của tác giả làm thôi thúc người đọc thêm nhiều ấn tượng và sự lôi cuốn tràn dâng trong lòng bạn đọc. Quá sức mong đợi.

Đây là 1 cuốn sách hay mà mình từng đọc. Nó cho mình sống lại với tuổi thơ và câu chuyện súc động, sâu lắng của chị Ngà.

Độc giả Tô Xuân Thọ nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Trước nhà bà nội tôi có một cây bàng cao thật cao. Quá sức mong đợi. Mỗi lần về thăm nội, khi chiếc xe gobel của ba tôi ngoặt quanh cái giếng đá đầu làng, bao giờ tôi cũng nhấp nhổm ở yên sau và hồi hộp ngước mắt trông lên. Quá sức mong đợi. So với dãy hàng rào dâm bụt của những ngôi nhà nằm dọc hai bên con đường đá sỏi, kể cả ngọn sầu đông và cây sứ trắng toả hương thơm nức mũi trước sân nhà bà tôi lúc nào cũng vươn cao sừng sững. Quá sức mong đợi. Khi nhìn lên, hễ thấy tán bàng xanh um kia hiện ra trong tầm mắt như một chấm đen mỗi lúc một lớn dần, tôi biết ngay đã sắp đến nhà bà. Quá sức mong đợi. Và thế là tôi không nén nổi nụ cười sung sướng. Quá sức mong đợi. Và cả e thẹn nữa, chẳng hiểu vì sao. Quá sức mong đợi. Những lúc đó, bao giờ tôi cũng úp mặt vào lưng ba tôi để giấu đi nỗi xao xuyến của mình. Quá sức mong đợi. Cũng như vậy, trước ngõ nhà ông ngoại tôi là một hàng rào hoa giấy đỏ. Quá sức mong đợi. Hoa không thẫm, chỉ đỏ hồng. Quá sức mong đợi. Vì trồng lâu năm nên cây uốn lượn chằng chịt, gốc nào gốc nấy to bằng bắp chân người. Quá sức mong đợi. Hoa rực rỡ từng chùm, từng nhánh, phủ kín cả hai trụ cổng bằng đá ong lâu ngày lên rêu xanh mướt. Quá sức mong đợi. Quê nội tôi thuộc một làng miền núi. Nhưng chúng ta đi đâu bây giờ Quê ngoại tôi ở miệt đồng bằng. Nhưng chúng ta đi đâu bây giờ Nhà ông tôi ở cách đường quốc lộ non một cây số về phía biển. Nhưng chúng ta đi đâu bây giờ Nhưng vì không bị cây cối che khuất nên đứng trên đường người ta vẫn có thể trông thấy rõ mồn một vừng hoa đỏ ối dưới kia. Nhưng chúng ta đi đâu bây giờ Sau này, khi đã đi xa, mỗi lần về thăm ngoại, tôi ngồi trên xe đò băng qua cầu Cẩm Lễ, mắt nôn nao ngóng về phía biển, hễ thấy hoa đỏ vẫy tay là biết đã tới nhà. Nhưng chúng ta đi đâu bây giờ”. Nhưng chúng ta đi đâu bây giờ

Nội dung tác phẩm rất hay, chất lượng giấy tốt, in rõ ràng

Độc giả Phan Vinh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đi Qua Hoa Cúc. Hôm nay chúng ta được nghỉ 1 tiết

truyện rất hay nhưng kết thúc thì hơi buồn. ……

Độc giả huỳnh thị mai phương nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Mình đã đọc nó và khi đọc mấy chương đầu thấy thật nhạt nhưng càng về sau càng lôi cuốn hấp dẫn người đọc hơn, cái giá của người con gái rất khổ.

Độc giả Lại Thị Phượng nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Nhiều năm về sau trên chuyến tàu trở về quê , Trường lại gặp chị Ngà , nhưng chị Ngà đã khác trước không còn cái mác xinh đẹp và trong trắng của thiếu nữ . Và cũng chẳng còn tình đơn phương mà Trường dành cho chị nữa , họ lướt qua đời nhau như chiếc bóng để rồi giật mình nhận ra thì đã mất . Giống như tình yêu mà chị Ngà dành cho anh Hiển vậy , tình yêu đắm say đến mức chị trao trọn sự trong trắng cho anh ta . Nhưng khi biết tình cảm ấy là dối trá , chị cũng đâu thể lấy lại tuổi thanh xuân , biệt xứ ra đi mà chẳng ai hay … Phải chăng đó chính là bài học mà tác giả muốn gửi gắm đến các bạn trẻ chúng ta , tình yêu thật đẹp nhưng tương lai và tuổi trẻ cũng rất quan trọng , ta phải biết dung hòa sao cho 2 thứ ấy k phá vỡ bản thân ..

Độc giả Hà Thị Thanh Xuân nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Lại một tác phẩm ,một câu truyện buồn của bác Nguyễn Nhật Ánh . Bằng lời văn giản dị , nhẹ nhàng nhưng khá thâm thúy . Câu truyện viết về một tình yêu con nít của Trường dành cho chị Ngà, với những trò quậy phá , nghịch ngợm đủ thứ chỉ để được chị Ngà chú ý.. Mình thích nhất phần kết vì tính bất ngờ ,mang đậm giá trị nhân văn của nó . Mình mua trên tiki được giảm giá còn 28.000đ à , rẻ hơn Fahasa hay các nhà sách khá . Tiki đóng gói cẩn thận , giao hàng còn nhanh nữa .

Độc giả Huỳnh Mai Phương nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đối với mình thì đây là một cuốn chuyện khá hay , lời văn và thời điểm không quá hiện đại nên các bạn cũng nên chú ý khi mua nhé . Câu chuyện kể về một cậu bé yêu bạn của dì mình , tình yêu trớ trêu ấy đã sớm kết thúc khi người con gái ấy đã trót có thai với người khác . Câu chuyện đem đến nhiều cung bậc cảm xúc , dù xen lẫn đó là tình yêu đầu đời nhưng ta vẫn thấy được sự hồn nhiên , trong trẻo trong cách đối xử của nhân vật nam chính . Truyện thích hợp cho những ai yêu mến sự nhẹ nhàng thơ mộng và không quá hiện đại , không quá nhiều người lớn mưu mô , xảo trá .

Độc giả AnhNguyen nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Sau khi đọc hết quyển truyện này thì chính những câu thơ đầu tiên để lại trong tôi nhiều ám ảnh nhất mà đến tận bây giờ, có lẽ sau hơn 10 năm, tôi vẫn còn khắc khoải mỗi lần bước qua những bông hoa cúc. ” có một người đi qua hoa cúc, có hai người đi qua hoa cúc, bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình…” Một quyển sách đem lại nhiều cung bậc cảm xúc cho người đọc, vui có, buồn có, thương có, giận có. Những câu văn của Nguyễn Nhật Ánh có lẽ hiếm ai có được, rồi tới cái cốt truyện, đọc xong buồn hết mấy ngày mà cứ muốn đọc nữa, đọc đi, đọc lại. Thương và xót xa cho nhân vật Ngà, thương và tiếc cho tình cảm đầu đời của nhân vật Trường.

Độc giả Phạm Nguyệt Lan Anh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Được bạn giới thiệu cuốn này, thế là mình quyết định đặt mua về đọc luôn ngay luôn. Giống với khi đọc Mắt biết lần này là Đi qua hoa cúc, đọc xong lòng mình cứ day dứt mãi, day dứt cho tấm thân khờ dại của chị Ngà, thương quá là thương cho thân phận người con gái ở lứa tuổi đầy mơ mộng, bồng bột. Kết rất cục buồn, có lẽ với mình còn buồn hơn cả Mắt biếc nhưng mình vẫn tin là chị Ngà không chết, và Trường đã gặp lại chị ở nơi phố huyện kia. Với bác Nguyễn Nhật Ánh thì đi qua hoa cúc tiếp tục là một quyển sách vô cùng đáng trân trọng vẫn là giọng thơ trong trẻo, ngôn ngữ dễ hiểu, dễ tiếp xúc được tâm hồn người đọc. Đi qua hoa cúc là nơi cái tuổi mới lớn biết yêu đương nhưng chưa trưởng thành. Hãy mua và tận hưởng những khoảnh khắc đầy cảm xúc với quyển sách này nhé!

Độc giả Nguyen Dinh Phuc nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đã rất lâu rồi mới đọc lại một câu chuyện của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, có lẽ mình đã đi qua cái tuổi mộng mơ đó quá lâu rồi nên những tác phẩm của ông không còn phù hợp. Vậy mà, khi đọc Đi qua hoa cúc mọi thứ như lại trở về của rất nhiều năm trước, vẫn cảm xúc, vẫn vui cười, vẫn se sắc với nhân vật trong đó, như tìm lại một phần của bản thân, của cái tuổi mộng mơ, của tình yêu học trò.
Ôi, sao yêu thế cái trong sáng đó, sẽ nhớ mãi về nó.

Độc giả Quỳnh Trang nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Hai ngày vừa qua mình có đăt đơn hàng sách trên 300k được tặng 1 cuốn sách tự chọn. Cũng thích đọc truyện của Nguyễn Nhật Ánh nên mình lựa quyển này. bìa sách đơn giản mà đẹp. Cuốn sách kể về câu chuyện tuổi thơ của những cậu bé, cô bé đang ở độ tuổi mới lớn với những trò nghịch quen thuộc, những tình cảm hồn nhiên của Trường với Ngà. Ở độ tuổi 16 khi biết thích 1 người cũng không thể chững chạc như người lớn. Một câu chuyện buồn, một cái kết buồn nhưng rất hay, để lại nhiều ấn tượng với người đọc.

Độc giả Nguyễn Thị Hiền nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đi qua hoa cúc kể về những hồi ức của bạn Trường – những buồn vui – hỷ – lộ – ái – ố trong thời niên thiếu của bạn được kể sống động qua từng trang sách. Những trò nghịch ngợm của “lũ quỷ sứ” cũng được miêu tả chi tiết trong câu chuyện, từ những trò chơi thường ngày đến những “âm mưu” ghê gớm như: giấu nhẹm đi lá thư anh Điền gửi cho chị Ngà; hay cho cỏ ngứa vào lá thư khi trả lại anh Điền. Lúc đầu đọc truyện mình cười ngặt nghẽo – tưởng chừng như không nhặt được mồm lên ý; về sau lại man mác buồn…

Độc giả Trần Thị Hồng Hạnh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Trong sách là những rung động mới chớm của tuổi mới lớn. Đi qua hoa cúc, con người ta dần lớn lên theo thời gian, chỉ có những kỉ niệm, những nỗi buồn là ở lại. Hoa cúc mang lại niềm vui cho tâm hồn con người. Màu vàng hoa cúc cũng là điểm khơi nguồn cho tình yêu đầu đời của Trường dành cho chị Ngà. Tình yêu đầu đời là kỉ niệm khó phai, để rồi 10 năm sau, trong tim Trường hình bóng người chị ấy vẫn không thể nào phai dần đi. Tình yêu có thể khiến con người ta mù quáng để rồi mắc những sai lầm đáng tiếc cho cuộc đời mình như chị Ngà. Bác Ánh đã gửi gắm cho người đọc thông điệp rằng hãy cân nhắc kĩ lưỡng và sáng suốt trong tình yêu. Hi vọng Trường có thể gặp lại chị Ngà… Thân!

Độc giả Văn Tấn Phát nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Trường là một cậu con trai mới lớn, hằng ngày thường bày ra những trò quậy quá cùng anh em thằng Chửng, và thường bị la mắng hoặc bắt phạt. Mọi chuyện bắt đầu xảy ra khi Trường bắt đầu có những rung động với chị Ngà, lớn hơn Trường hai tuổi, một tình cảm đầu tiên của tuổi mới lớn. Nhưng cậu cũng nhận ra rằng anh Điền, cũng đem lòng thích Ngà. Điền lớn tuổi hơn, và tất nhiên cũng chửng trạc hơn Trường rất nhiều. Chính vì lẻ đó mà biến cố bắt đầu xảy đến.
Phải nói là truyện tạo ra cảm giác tiếc nuối cho người đọc. Tiếc nuối vì tình cảm của Trường bị hiểu lầm là trẻ con, và tiếc nuối vì sự nhẹ dạ cả tin của chị Ngà, dẫn đến hậu quả khôn lường.

Độc giả Hằng Minh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Vẫn lối văn trong sáng của lứa tuổi mới lớn đó, tác giả Nguyễn Nhật Ánh đã lại một lần nữa thành công với cuốn sách này. Những trò nghich ngợm, quậy phá của Trường và Chửng, cho đến chuyện lòng Trường dao động. Nó gợi lên cho ta một cảm giác buồn, buồn cho mối tình buồn của Trường, buồn cho sự ngông cuồng của chị Ngà. Nó còn để lại trong tôi một chút gì đó nuối tiếc, một chút gì đó trách móc. Tôi nghĩ giá như chị Ngà đủ kiên nhẫn để chờ Trường thì cái kết sẽ đẹp biết bao. Quả thật, cuốn sách để lại trong tôi cảm giác rất lạ.

Độc giả Ngọc Trâm nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Đi qua hoa cúc” có cốt truyện nhẹ nhàng như những câu thơ dịu ngọt. Bác Ánh kể về vườn cúc trước sân nhà ông ngoại Trường trồng để ướp trà, rồi khi mà tình cảm chớm nở với một người con gái yêu hoa cúc, cậu cũng đem lòng yêu hoa cúc…
Tôi nhớ mãi câu thơ:
Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình…
Đọc truyện, mình cũng yêu luôn hoa cúc, yêu tất cả nhân vật trong truyện. Truyện rất buồn, đó là cảm giác nhìn người mình yêu…yêu người khác, và người mà mình yêu là một người không tốt, nhưng mình yếu đuối chịu thua, để rồi hối hận, day dứt vô cùng…

Độc giả Hoàng Phương Linh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Đi qua hoa cúc” là một trong những truyện buồn nhất của bộ truyện 23 quyển dành cho tuổi mới lớn của Nguyễn Nhật Ánh. Nói là dành cho tuổi mới lớn nhưng truyện hợp với tất cả mọi người, gợi nhắc về một thời nuôi dưỡng những tình cảm và học được những cay đắng đầu đời. Vẫn là giọng văn quen thuộc của Nguyễn Nhật Ánh, nhưng xuất hiện những hình ảnh sự vật xưa cũ, như lá thư viết tay, cây rơm, “đậu phọng rang bỏ trong túi”, “mì không nhưn”. Nhưng cái buồn của truyện trở nên một niềm tin lâu dài, rằng sẽ được gặp lại, được hội ngộ khi cuộc sống đã bớt éo le.

Độc giả Nguyễn Thanh Tú nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Lần đầu tôi đọc Đi qua hoa cúc là năm thứ nhất đại học. Trước đó đọc các tác phẩm của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh viết về tuổi thơ, tuổi học trò thực sự đã thu hút tôi vì những trò nghịch ngợm, những kí ức tuổi thơ, cả những chuyện tình dang dở qua lời văn của Chú cũng trở nên thú vị, hài hước, kết thúc đều nhẹ nhàng tươi đẹp. Tuy nhiên đến quyển này, cũng tuổi thơ, tuổi học trò, cũng tình yêu mới lớn, nhưng kết thúc đã lấy đi những giọt nước mắt của con bé 18 tuổi. Năm năm sau khi đọc lại, cảm xúc vẫn nguyên vẹn như trước, tuy đã biết trước nhưng cái kết không trọn vẹn lại làm tôi thấy hụt hẫng thêm một lần. Đối với tôi cuốn sách là một bức tranh buồn, và người tạo ra nó đã rất thành công trong việc truyền cảm xúc cho người thưởng thức!.

Độc giả Minh Phương nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đây là quyển sách có bìa vẫn giữ màu vàng như các đợt xuất bản trước, nhưng vàng có tươi tắn hơn và nhìn có vẻ bền hơn mấy đợt trước. Minh họa nhẹ nhàng như các quyển khác của bác Nguyễn Nhật Ánh.

Đây là quyển mà mình yêu cầu em mình đọc đi đọc lại nhiều nhất, vì nó đang học miêu tả phong cảnh, đồ vật… nên đọc các quyển này sẽ học được rất nhiều thứ và làm bài tập làm văn hay hơn. Quyển sách miêu tả rất chân thực và quyến rũ” được người đọc bởi vẻ mộc mạc của làng quê với những câu chuyện đời thực giản dị, gắn với Trường, chị Ngà, thằng Chửng…

Độc giả Phương nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đọc nhiều tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh nhưng chưa lần nào tôi cảm thấy buồn như vậy cả! Mở đầu là những trò chơi nghịch ngợm của Trường va Chửng… Nhưng đâu phải ai cũng mãi mãi trẻ con như vậy được phải các bạn? Lớn rồi thì cũng phải biết thương nhớ một người… Rồi ngày ấy cũng đến… Trường thương Ngà, một cô gái đã chôn vùi tuổi thanh xuân của mình bởi những lời mật ngọt… Và kết thúc ra sao? Có hậu hay không? Các bạn hãy mua về đọc đi… Nếu mình nói ra thì còn gì là hấp dẫn phải không nào? Hãy mua đi.. Rất hay, rất ý nghĩa!

Độc giả Hà Thảo nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Trong tác phẩm Đi qua hoa cúc, tác giả Nguyễn Nhật Ánh đã rất thành công trong việc xây dựng một câu chuyện mà có hai mối tình đan xen lẫn nhau. Cả hai đều diễn ra trong âm thầm nhưng chỉ khác nhau là trong đó có một mối tình là đơn phương của một cậu bé mới lớn thầm thích bạn của dì mình ( thực ra hai người chỉ cách nhau hai tuổi). Ba người trong một cuộc tình, ai cũng là người đau khổ.
Văn phong nhẹ nhàng, cốt truyện mạch lạc, tâm lí nhân vật được miêu tả một cách trực quan sinh động từ những nét ương bướng, những trò phá phách người khác cho đến những lúc ngại ngùng của nhân vật chính trong truyện khi đứng trước người mình thầm mến. Một câu chuyện hay và buồn nhưng lại ẩn chứa rất nhiều bài học quý giá.

Độc giả Sang Phan nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Lại một câu chuyện tình buồn của chú Ánh được thể hiện qua :Đi qua hoa cúc” Truyện kể về anh chàng thiếu niên Trường cùng những trò tinh nghịch, quậy phá hết sức “tuổi thơ dữ dội”cới anh em nhà thằng Chửng, truyện của chú Ánh lời hoại nhân vật hết sức tự nhiên, gần gũi vô cùng, dì Miên vui tính, chị Ngà hiền lành, dễ thương, xuyên suốt câu chuyện là những màu sắc đáng yêu chân thật. Nhưng truyện lại mang đến cái kết đau lòng nhưng vẫn le lói một tia hy vọng cho người đọc. Mình có cho tụi bạn mượn đọc và đa số tụi nó đều nói truyện buồn vô cùng. Các bạn nên tìm đọc để có một cảm nhận cụ thể hơn về “Đi qua hoa cúc” nhé!

Độc giả Việt Trinh Trần nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đây không biết là lần thứ bao nhiêu mình đọc cuốn sách này, nhưng cảm xúc trong mình vẫn thế. Lần đầu tiên mình đọc Đi qua hoa cúc là hồi mình còn học cấp 2, lúc đó chỉ có thể mượn đọc thôi, rồi lên cấp 3 được sở hữu cuốn sách này mình cũng đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Bây giờ đọc lại, cảm giác của mình vẫn thế, vẫn buồn khi đọc đến lúc Trường âm thầm khóc cho mối tình đầu đã chết, buồn khi Ngà vì trót dại yêu lầm mà tự vẫn. Đọc xong sách mà cảm giác nuối tiếc cứ dai dẳng theo mình hoài 🙁

Độc giả Thanh Nhi nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Mình đã đọc nhiều tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh và thật sự yêu thích giọng văn cũng như những câu chuyện dễ thương của chú. Quyển sách này cũng đã không làm mình thất vọng ^^ Cảm giác như một lần nữa được quay về tuổi mới lớn, tuổi trăng tròn, tuổi ô mai,… với những rung động tinh khôi nhất. Tình cảm trong trẻo ấy mang sắc vàng nhẹ nhàng nhưng không kém phần quyến rũ, duyên dáng của loài hoa cúc. Trước đây, đối với mình, hoa cúc chẳng có gì đặc biệt, nhưng khi đọc xong quyển sách này, hoa cúc với mình không còn là một loài hoa như bao loài hoa khác, mà dường như màu hoa ấy đã mang một tâm hồn riêng, một tiếng nói riêng mà không phải ai cũng cảm nhận được. Màu hoa gợi nhớ về một câu chuyện hay mình từng được đọc.

Độc giả Nguyễn Hoàng Diệu Thanh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Cám ơn bác Nguyễn Nhật Ánh đang mang đến cho tuổi trẻ một quyển sách đầy ý nghĩa. Một tình yêu tuổi cặp kè, mối tình đầu khó quên. Cái cảm xúc lần đầu yêu, thất vọng cái nỗi buồn khó tả bên trong từng câu từng chữ của bác đã thể hiện một cách chân thật. Tôi đã đọc nhiều sách của bác, nhưng quyển sách này lại để lại trong tôi nhiều cảm xúc khó tả. Cái thứ tình đầu trong trẻo của tôi cũng thế, buồn nhiều hơn là vui. ĐI Qua Hoa Cúc tôi thích nhất hai câu. “Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Để lại sau lưng cả một tuổi thơ mình”

Độc giả Lê Thanh Hằng nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Như những tác phẩm trước ,những tác phẩm của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh luôn mang hơi hướng của tuổi thơ của quê hương và của tình đầu trong sáng .Tác phẩm Đi qua hoa cúc cũng không ngoại lệ ,đọc truyện mà tôi thấy mình trẻ lại ,trở lại cái tuổi 16 17 ,cùng buồn cùng vui ,cùng trải qua tình cảm đầu đời trong trẻo nhưng lặng thầm cùng nhân vật Trường .Truyện bác Ánh nhẹ nhàng trong sáng nhưng những mối tình đầu trong truyện của bác luôn buồn mang mác đôi khi làm tôi không khỏi chạnh lòng và tiếc cho nhân vật .Nhưng Đi qua hoa cúc vẫn là 1 trong những cuốn sách tôi hêu thích nhất của bác Ánh .

Độc giả Lã Bình nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Nguyễn Nhật Ánh là tác giả của những câu chuyện nhẹ nhàng nhưng sâu lắng. “Đi qua hoa cúc” cũng là một trong những câu chuyện ấy, nó rất nhẹ nhàng, tình cảm nhưng đã để lại cho chúng ta biết bao suy ngẫm.
” có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Để lại sau lưng cả tuổi thơ mình”
Đây là câu chuyện kể về một mối tình đầu đến rất tự nhiên, rất chân thật đồng thời cũng rất “hoàn cảnh”. Một mối tình ngây ngô của đứa trẻ mới lớn, có cái gì đó rất “đẹp” nhưng đi sau nó là một nỗi buồn, nỗi sầu theo mãi. Không phải tình đầu nào cũng đẹp nhưng chúng đáng để ta nhớ mãi. Đồng thời câu chuyện cũng như đưa ta trở về lại tuổi thơ, với những trò đùa, với những đứa bạn thân của một thời con nít. Có chút gì để nhớ !!!

Độc giả Hạnh Chan nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Các tác phẩm của bác Nguyễn Nhật Ánh không với tới những thứ cao siêu xa vời mà lại vô cùng gần gũi, chân thật trong chính cuộc sống này. Mỗi khi đọc truyện của bác Ánh, tôi lại như được một lần nữa quay trở về tuổi thơ qua từng câu chữ giản dị dễ thấm của bác. “Đi qua hoa cúc” là một tác phẩm đượm buồn. Ở cái tuổi mà con tim dễ lay động và thiếu chín chắn, thật dễ để ai đó vô tình lưu luyến ánh mắt ai, thật dễ để lầm tưởng con tim mình đã hoàn toàn thuộc về ai. Tình yêu đầu có thể đẹp, nhưng khó giữ. Cái kết mở khiến người đọc thấy day dứt và nuối tiếc mãi không thôi. Tuy nhiên, cuộc sống này không chỉ có nỗi buồn. Nếu cố gắng thì chúng ta hoàn toàn có thể kiếm tìm được một ánh đèn dẫn lối và thắp sáng tương lai. Quả là một cuốn sách hay rất đáng để đọc của bác Ánh.

Độc giả Vũ Nguyên nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Có người đi qua hoa cúc – bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình”
Đó là câu thơ mình nhớ nhất trong truyện “Đi qua hoa cúc”, và cũng là câu mở đầu của truyện. Dù kết thúc không trọn vẹn lắm, nhưng theo mình thì đó cũng là một kết thúc đẹp rồi. Xen lẫn những đoạn vui tươi và hài hước, như tắm sông, hay tưới hoa, hay tình yêu thơ dại của Trường đối với chị Ngà, là những lúc ta nhận ra những điều luôn hiện hữu trong cuộc sống. Nhưng dù vậy, mỗi người đều có 1 cái kết tốt đẹp, bởi cuộc sống là muôn hình vạn trạng.

Độc giả Nguyễn Liên nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Qua mỗi cuốn truyện của Nguyễn Nhật Ánh mang đến cho mình những cung bậc cảm xúc khác nhau lúc vui lúc buồn khi lại hoài niệm hay thấy thật gần gũi thân quen. Cuốn truyện Đi qua hoa cúc mang đến không khí thanh bình yên ả của một vùng quê cùng những kỉ niệm thật đẹp thật khó quên và cũng thật gần gũi . Cuốn truyện mang đến cho mỗi chúng ta bao hoài niệm về những năm tháng tuổi thơ và gợi nhắc đến cảm xúc bồi hồi xao xuyến của tình yêu tuổi học trò. Đó còn là một câu chuyện buồn mang đến cho người đọc một nỗi buồn man mác nhẹ nhàng một điều gì đó ám ảnh người đọc.

Độc giả Từ Đức Ngọc nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đây là một cuốn sách khác trong những tập truyện mình yêu thích nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Đi qua hoa cúc, mang cuốn sách dành cho tuổi trẻ vừa nhẹ nhàng vừa sâu lắng từ đó dễ đi vào lòng của những độc giả. Qua những ngôn từ trong cuốn sách. chúng ta lại nhận ra được:Cuộc sống luôn có những điều tốt đẹp chờ đón chúng ta. Dẫu rằng ở đâu đó vẫn còn những thách thức chúng ta chưa đương đầu nhưng với niềm tin và nghị lực thì tin rằng bạn có thể vượt qua. Tiki đã là cầu nối mang đọc giả yêu sách tới với những cuốn sách hay. Cảm ơn tiki vì điều đó.

Độc giả Đàm Quang Trung nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện của Nguyễn Nhật Ánh đâu chỉ toàn là truyện vui vẻ, hài hước. Bên cạnh đó vẫn có những nỗi buồn, sự hụt hẫng đấy thôi. “Đi qua hoa cúc” là một tác phẩm như thế. Một chuyện tình đơn phương ở cái tuổi dở dở ương ương. Yêu là đau khổ, vậy mà sao con người ta vẫn cứ muốn khổ vậy. Xuyên suốt tác phẩm là một nỗi buồn, một thứ gì đó man mác, nhẹ như gió vậy. Đọc văn chú Ánh mà hay liên tưởng đến bản thân, thấy mình cũng xuất hiện trong tác phẩm. Khép cuốn sách lại với cái kết mở, làm trong đầu mình vẫn cứ bị ám ảnh, bị day dứt.

Độc giả Phan Trần Như Yến nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Mỗi lần gấp trang sách của bác Ánh lại thì có một cảm giác rất khó tả, rất ám ảnh cho dù cái kết có vui đi chăng nữa. Vẫn là lối văn quen thuộc, vẫn là một chuyện tình đơn phương ở cái tuổi mới lớn nhưng ở mỗi truyện bác ghém vào lòng người đọc những thứ cảm xúc khác nhau. “Đi qua hoa cúc” đúng với cái tên của nó, mọi thứ đi qua và để lại sự đau khổ đúng hơn là nỗi buồn. Mình quý anh em thằng Chửng, ghét gã tóc xoăn Điền, giận chị Ngà và thương Trường. Có quá nhiều cung bậc cảm xúc và truyện này cũng là một trong những truyện lấy nước mắt người đọc của bác Ánh. Có một phần nhỏ ở gần cuối truyện, bác Ánh nói về cuộc đời của Chửng Anh, Chửng em, có thể chi tiết đó rất nhỏ nhưng mình có một ấn tượng đặc biệt với nó. Có lẽ, nó đóng góp một chút vào sự “đau khổ” của câu chuyện và một thông điệp nhỏ – cuộc đời còn rất nhiều điều bất ngờ.

Độc giả Kim Trâm nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện của Nguyễn Nhật Ánh thường mang lại cho chúng ta cảm giác nhớ về những thứ thơ dại mà ta đã quên đi. Nhưng “Đi qua hoa cúc” thì lại khác, nó mang một nỗi buồn quá lớn, nỗi buồn của quá nhiều người. Tình yêu đầu tên thơ dại của Trường, của chị Ngà, hay sự day dứt của những người ở lại. bản thân hoa cúc đã sầu não, vậy mà gắn với truyện nó lại càng buồn thêm. Thật may khi còn có anh em Chửng anh, Chửng em và những trò quậy phá của chúng mới với đi được phần nào. Chị Ngà và con chị ấy có còn hay không là do chúng ta quyết định, với tôi, tôi mong chị ấy vẫn sống, vẫn yêu hoa cúc.

Độc giả Đoàn Thy nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện Nguyễn Nhật Ánh lúc nào cũng vậy. Cứ để ta ám ảnh mà suy nghĩ. Chị Ngà của Trường có được rước về làm công chúa hay không là do ta tự quyết định. Tình yêu là thứ làm cho con người ta đau khổ mà ta lại cứ lao mình vào nó. Đi qua hoa cúc là đi qua tuổi thơ, đi qua những ngày hè đẹp đẽ hạnh phúc của cả Trường và chị Ngà. Buồn cũng có mà giận cũng có. Giận kẻ tóc xoăn lừa gạt một tình yêu trong sáng. Buồn cho Trường và tình yêu của tuổi mới lớn!

Độc giả Quyền Minh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện nào của Nguyễn Nhật Ánh viết mình cũng thích hết và quyển này cũng thế. Vẫn là viết về thứ tình cảm trong sáng đầy ngây thơ của trẻ con làng quê nhưng lần này Đi qua hoa cúc mang đậm nỗi buồn. Nỗi buồn của Trường. Nỗi buồn của chị Ngà. Nỗi buồn về mối tình đầu dang dở đầy đau khổ và còn có cả ám ảnh. Với Trường đó là ám ảnh về hoa cúc. Là sự khổ đau day dứt đến mãi tận sau này. Nguyễn Nhật Ánh đã viết một kết thúc thật đặc biệt. Một kết thúc mở khiến cho người đọc có thể hi vọng về một kết thúc có hậu hơn.

Độc giả Cao Vân Anh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Phải công nhận rằng, Nguyễn Nhật Ánh có lối viết truyện không thể lẫn vào đâu được. Văn phong của ông vừa có cái ngộ nghĩnh, hồn nhiên của trẻ thơ, vừa có tính triết lý sâu sắc. Nhưng những suy ngẫm của nhân vật không hề giáo điều, khô khan mà cực kì tự nhiên, không hề bị gò bó. Những cảm xúc trong trẻo của lứa tuổi thiếu nhiên được tác giả tái hiện lại rất thật qua tâm tư, tình cảm của Trường. Câu chuyện hiện lên vừa đẹp vừa buồn. Nhưng theo quan điểm của cá nhân tôi, việc tác giả viết ra một cái kết đáng tiếc như thế sẽ gây ấn tượng sâu sắc tới người đọc, khiến câu chuyện càng da diết, sâu lắng hơn.

Độc giả Lương Nguyễn Đắc Thụy nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Khi cuốn sách được tái bản, tôi đa rất mong chờ vì tác giả Nguyễn Nhật Ánh là một trong những nhà văn mà tôi yêu thích nhất. Bìa sách được tái bản hoàn toàn mới, một sắc vàng óng ả cùng những nét vẽ ngộ nghĩnh và dễ thương thật sự kích thích người đọc khám phá một thế giới mới trong từng câu chữ. Tác phẩm đã đem đến cho độc giả khung cảnh của một miền quê thanh bình và một tình yêu đẹp. Chỉ tiếc rằng kết thúc của tác phẩm không được như chúng ta hi vọng. Một mối tình dang dở luôn khiến ta nuối tiếc.

Độc giả Henry Nguyen nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Văn bác Ánh thì vẫn cứ đơn giản, bình dị mà vô cùng sâu sắc. Đi qua hoa cúc đã để lại trong lòng người đọc những xốn xang, tiếc nuối lẫn xót xa cho những yêu thương đầu đời trinh nguyên, đẹp đẽ. Những ngây ngô, vụn dại của tình yêu đầu tiên đã đẩy Ngà đến bước đường cùng để rồi phải lựa chọn nghiệt ngã trước cuộc đời. Tôi thương cảm cho một cô gái đẹp nhưng yếu mềm trước những người đàn ông không chân chính tôi càng phẫn uất trước bao cạm bẫy cuộc đời bởi lòng người. Bác ÁNh đã truyền đi bài học muôn đời cho lứa tuổi mới lớn trước cuộc đời nhiều chông gai này để chúng ta có thêm động lực, niềm tin và khôn ngoan bước đi trên đường đời.

Độc giả Mai Thanh Tâm nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện của Nguyễn Nhật Ánh bao giờ cũng vậy, lao xao những mối tình trong trẻo, nhưng buồn vô tận. “Đi qua hoa cúc” cũng thế, câu chuyện của Trường như những bông hoa cúc vàng ở trước nhà ông, bung nở dịu dàng và tinh khôi. Tuổi thơ của cậu gắn với đồng quê, với những con suối, những chú chim và mối tình câm lặng với chị Ngà. Kết thúc truyện không làm tôi bất ngờ lắm, bởi có dang dở thì mới khiến người buồn như thế, để người mãi ngập ngừng khi đi qua hoa cúc, ngập ngừng đi qua tuổi thơ và tạm biệt mối tình đầu…

Độc giả Thu Hà Aphrodite nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Có một người đi qua hoa cúc, có hai người đi qua hoa cúc. Bỏ lại đằng sau cả tuổi thơ mình.” Phải chăng lời thơ ám chỉ chị Ngà và Trường. Hai người đã bỏ lỡ cả tuổi thơ. Mối tình thầm lặng của Trương đã không được đáp lại, mà đi theo nó là những vết thương khắc khoải. Rồi giờ đây khi vô tình bắt gặp những nhành hoa cúc màu vàng, Trương hẳn sẽ nhớ đến những ngày tháng tuổi thơ buồn bã đó, nhưng liệu Ngà có nhớ được cậu bé trai ngày nào vẫn còn luôn tìm kiếm cô với hy vọng cô vẫn còn tồn tại trên cuộc đời này.

Độc giả Sơn Đại Ca nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện của tác giả Nguyễn Nhật Ánh hay ở chỗ là thường có cái kết buồn và dựa vào sự thật cuộc sống cả ở những mặt tốt và mặt xấu dù là những tác phẩm viết cho lứa tuổi thiếu nhi hay mới lớn khi có cả những nhân vật trộm cắp vặt, hút thuốc, uống rượu khi còn ở tuổi đi học và ” Đi qua hoa cúc ” cũng là một tác phẩm như vậy. Tuy nhiên bên cạnh những mặt xấu thì các nhân vật đó cũng có nhiều đức tính tốt như nhiệt tình, chân thật biết quan tâm giúp đỡ người khác. Và một điều nữa là ” Đi qua hoa cúc” cũng có một cái kết buồn như phần lớn những tác phẩm khác

Độc giả Út Hiền nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

câu truyện được viết qua giọng kể của một cậu bé 15-16 tuổi, về sống với ông và dì Miên với khoảng sân dài trồng những dãy hoa cúc vàng xao xuyến, tươi tắn mà dịu dàng, rồi từ bao giờ, chính cậu cũng yêu hàng hoa cúc ấy. Từ một cậu bé còn ham chơi với những thú vui trốn học, trộm mía, chia phe đánh trận, lăn lộn ngoài đồng. Từ khi gặp chị Ngà, cậu đã cảm thấy xao xuyến và rung động, thứ tình cảm ấy, cậu luôn trân trọng, gìn giữ như một viên ngọc quý. Nguyễn Nhật Ánh đã thật tài khi vẽ ra được những nét biến đổi tâm lí của cậu, những cảm xúc kìm nén, nhút nhát, khắc khoải, nhẹ nhàng, chân thật nhưng cũng rất mạnh mẽ. Chị Ngà yêu anh Điền, nhưng trớ trêu thay, ngày chị biết mình mang thai, cũng là lúc chị biết anh Điền đã có vợ. Quá tủi nhục, đau khổ chị đã tự tử. Nhưng cậu vẫn luôn tin chị còn sống, cậu vẫn mang theo những cảm xúc, khắc khoải của một cậu bé-chàng trai nâng niu mối tình đầu của mình.

Độc giả Chau Nguyen nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Cuốn sách này đã đem đến cho mình những luồng cảm xúc mới. Mở đầu cuốn truyện là lời kể về tuổi thơ của Trường. Sau đó Trường lớn lên, quen biết hai anh em Chửng, những người bạn tưởng chừng như có thói hư tật xấu (như hút thuốc,…) nhưng lại vô cùng nhiệt tình, quan tâm và giúp đỡ Trường. Rồi sau đó lần đầu tiên Trường biết trái tim mình đã những cảm xúc mới lạ đối với chị Ngà. Tuy vậy, Trường lại không thể thổ lộ với mối tình đầu của mình. Đến khi bị Điền nhờ giúp đỡ, Trường không thể từ chối, nhưng cũng không thể che dấu được cảm giác ghen trong lòng, để rồi lại có những hành động vô cùng con nít. Cuốn truyện này thật kịch tính, khiến người đọc không thể ngừng trên những trang sách mà cứ tò mò xem chuyện gì xảy ra với Trường, Ngà và Điền. Đặc biệt sau cùng, chi tiết Trường nhìn thấy 1 người giống chị Ngà đã giúp câu chuyện bớt phần bi thương.

Độc giả phương anh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Một câu chuyện nữa mà bác Ánh mang tới lại đem tới cho người đọc những cảm xúc khó tả. ” Đi qua hoa cúc” là tập truyện dài mà mình mình thấy khá buồn trong một không gian làng quê xa xôi. Vẫn nhẹ nhàng nhưng trong đó lại có chút gì dữ dội. Đặc biệt trong chi tiết chị Ngà tự vẫn, thật bị thương. Truyện vẫn viết về tình yêu của lứa tuổi mới lớn nhưng lần này bác Ánh lại mang đến cho mình một câu chuyện tình buồn. Trong truyện, mình vẫn rất thích lối viết truyện rất gần gũi và dễ hình dung của tác giả. Điều đó khiến cho câu chuyện trở nên sống động hơn nhiều và mình cảm thụ nội dung cũng sâu sắc hơn.

Độc giả Đinh Thị Luận nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Đi qua hoa cúc” nghe tên thôi đã thấy buồn rồi. Đọc truyện rồi cái buồn lại thấm, lại ám ảnh mình nhiều hơn, lâu hơn.
Khi Trường phát hiện ra sự thật điêu đứng rằng chị Ngà qua lại với anh Điền trong đêm thì mình ít nhiều có dự cảm được cuộc sống không yên lành về sau. Đến cuối mình vẫn tin chị Ngà là người bơi giỏi.
Cái tài của chú Ánh là làm người đọc nhập tâm vào câu chuyện của chú. Mình hơn hai mươi tuổi rồi mà vẫn cảm thấy thót tim khi đọc đến cảnh “con ma tóc dài”.
Cái buồn lan toả khắp trang sáng nhưng truyện chú Ánh vẫn có cái hồn nhiên, trong sáng và hài hước. Moitj cuốn truyện đáng có trên kệ sách nhà mình.

Độc giả Phạm Hà nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Sau một loạt các tác phẩm như ” Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, Hạ Đỏ, Ngôi trường mọi khi,… ” Đi qua hoa cúc lại vẫn là một trong những tác phẩm hay của bác Nguyễn Nhật Ánh. Đây là tập truyện dài của bác, mở đầu câu truyện tác giả kể lại tuổi ấu thơ của nhân vật trong truyện, kết hợp với tả cảnh ở miền quê ngoại. Đặc biệt là chuyện tình cảm đơn phương và tình bạn đẹp đẽ. Có một chút hơi buồn nhưng truyện vẫn đọng lại rất nhiều cảm xúc sau khi đọc.

Độc giả Trần Xuân Vinh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Cùng một mãng đề tài viết tình cảm đôi lứa, nhưng mỗi tác phẩm của Bác Ánh là một cậu chuyện mang một cảm xúc, nỗi niềm đặc trưng riêng. Đọc không ít truyện của Bác Ánh, đây là cuốn buồn nhất mình từng đọc. Hơn một nửa chương nội dung và văn phong rất nhạt nhẻo, không lôi cuốn bằng những tác phẩm khác. Nhưng những chương cuối là cao trào, diễn biến kịch tính tác động đến tâm lý người đọc rất mạnh mẽ. Câu chuyện tưởng chừng rất quen thuộc và có thể thấy đầy rẫy trong xã hội này, nhưng qua câu văn của Bác Ánh nó ám ảnh…. mang một nỗi buồn da diết, khó nguôi ngoai và nhói đau cho một cái kết không có hậu. Thật đáng thương cho mối tình đầu đời của chị Ngà đã bị Điền gạ gẫm vào một tình không chân thật mà chỉ là những toan tính, muốn chiếm đoạt từ lòng tham ích kỉ của Điền. Và xót xa cho một tình yêu đầu đời trong sáng, tinh khiết, chân thật rất đáng trân trọng của Trường dành cho Ngà. Bên cạnh đó, câu chuyện còn đê cao tình bạn đẹp đẽ, đáng quý của anh em Chửng dành cho Trường, luôn sát cánh giúp đỡ Trường chân thành. “Đi Qua Hoa Cúc” là một tác phẩm rất hay, ý nghĩa mình rất thích!

Độc giả Phan Thảo Nhi nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tôi thích đọc những câu truyện mà bác Ánh viết về tình yêu của tuổi mới lớn hơn là những câu truyện viết về loài vật của bác. Đi qua hoa cúc là một của sách như vậy, nó kể về tình cảm đầu đời trong sáng, ngây thơ của đứa con trai mới lớn là Trường, và của cả Ngà nữa. Xen kẽ trong đó là tình bạn đẹp đẽ giữa Trường với anh em thằng Chửng, của dì Miên, chị Ngà. Hoa cúc đem lại niềm vui cho con người, đi qua hoa cúc là đi qua những niềm vui, nỗi buồn non trẻ. Có một người đi qua hoa cúc Có hai người đi qua hoa cúc Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình.

Độc giả Lalani nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Cuốn sách Đi qua hoa cúc của tác giả Nguyễn nhật ánh có cái bìa rất là hoa cúc, rất là chói chang luôn, hoa cúc vàng một mùa đã qua. Sáng chói như vậy nhưng lại là cuốn sách đầy nỗi buồn và tiếc nuối, lỡ làng. Chuyện tình yêu nhẹ nhàng của bác ánh luôn thực tế đó, nên bao giờ cũng để lại day dứt cho độc giả hết. Cảm xúc lâng lâng khi cùng trải qua mối tình niên thiếu của các nhân vật trong truyện, có thương, có ghét, có bực mình nhưng rốt cuộc cũng là cảm động. Truyện rất hay.

Độc giả Tạ Quốc Cường nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đối với mình, đây là câu chuyện đầu tiên lẻ đầu tiên sau bộ truyện Kính Vạn Hoa mà mình đọc của chú Nguyễn Nhật Ánh. Câu chuyện này thật sự gây cảm xúc cho mình với rất nhiều cung bậc cảm xúc: tình cảm đầu đời của đứa con trai mới lớn, tình yêu trai gái, tình bạn, tình người và nhiều tình tiết cao trào và bất ngờ khác. Qua đó, mình cảm nhận cảm xúc là thứ quý giá của con người, nếu mất cảm xúc, quá nhiều cảm xúc hoặc không biết quản lý cảm xúc thì sẽ nhiều khi phải tiếc nuối, đồng thời chúng cũng là kỉ niệm của mỗi người trẻ chúng ta khi nhìn lại.
Tác phẩm đơn giản về ngôn từ, hình ảnh dễ đi vào lòng người đọc thời của tuổi trẻ. Đáng để đọc.

Độc giả Sóc nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Nối tiếp những series của chú Ánh về tình yêu tuổi học trò ngây thơ hồn nhiên là một cuốn truyện viết về tình cảm tuổi học trò. Tình cảm trong sáng ấy nảy nở một cách rất nhẹ nhàng,rất kín đáo khiến khổ chủ chẳng nhận ra được cho đến khi nhìn thấy nụ cười của ngươì ấy mà cảm thấy xao xuyến, chạm phải ánh mắt người ấy mà cảm thấy bối rối, Hoá ra là mình đã yêu, Tình yêu thời niên thiếu trong sáng nhẹ nhàng như một bông hoa cúc vươn mình cố chạm vào bầu trời mùa thu trong vắt. Nhưng có bao nhiêu mối tình đầu trở thành hiện thực, có bao nhiêu mối tình thời niên thiếu được đáp trả? Mình thương cho Trường, cũng thương cho chị Ngà. Một người con gái yêu loài hoa cúc giản dị mộc mạc đến thế, lại phải ra đi ngay khi mùa hoa chớm nở, mình rất thương cho chị .Mình ghét Điền, ghét bộ mặt giả dối, giả nhân giả đức của y. Một ngày nào đó, y sẽ phải nhận báo ứng. Một câu chuyện buồn.

Độc giả phan thị vân trang nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Khi bắt đầu đọc vài trang của cuốn sách này, mình đã nghĩ sẽ không thể tiếp tục đọc tiếp được nữa. Vì khi mở đầu, bác Ánh viết khá nhàm, hầu như không có điểm nhấn, nhưng gần đến kết thúc thì quả thật có một sức hút mạnh mẽ đối với mình. Mình cảm thấy Trường là nhân vật thật ích ích kỉ khi không đưa những lá thư của anh Điền cho chị Ngà nhưng sau đó lại nghĩ hành động đó là đúng, nhất là khi biết được bộ mặt thật của anh Điền. Tiếc cho chị Ngà, người con gài yêu loài hoa cúc nhưng lại ra đi ngay khi mùa hoa vừa chớm nở, bây giờ trong đầu mình vẫn miên man lời mà chị hát bên bờ suối.
Tôi là cánh hoa mỏng manh vì người mà tươi thắm
Cũng vì người mà tàn héo…
Sao mà bài hát nghe buồn da diết thế nhỉ? Thấy thương chị Ngà vô cùng nhưng cũng thương cho những giấc mơ của Trường, những giấc mơ chưa được chấp cánh đã vội bị vùi lấp. Tình đầu thật đâu dễ quên, phải không Trường? dù là 10 năm hay 10 năm sau nữa…

Độc giả Tien Nguyen nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Một câu chuyện buồn như chính loài hoa được nhắc đến trong truyện. Hoa cúc loài hoa của nỗi buồn của sự da diết nhớ thương. Tình yêu đầu thật đẹp của Trường dành cho chị Ngà thật đẹp, thứ tình cảm trong sáng, ngây ngô,…nhưng cũng thật buồn vì sự không trọn vẹn của nó.
Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình.

Độc giả Hoài Anh Đàm Thị nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Không hiểu sau ngay từ lúc đọc tên cuốn sách này tôi đã cảm thấy đây là một câu chuyện buồn. Tuy nhiên, nó vẫn đem lại những tiếng cười cho tôi bằng những trò nghịch ngợm, tình quái và thậm chí có chút liều của anh em nhà Chửng và Trường. Một tình bạn đẹp! Đọc và thấy rằng không phải cứ bằng tuổi mới có thể trở thành những người bạn thân với nhau, không phải cứ nghịch ngợm là những người bạn xấu, và,…không phải cứ lúc nào cũng cãi vã thì người bạn đó không tốt với mình. Song song với tình bạn là tình yêu đầu đời của Trường, dù dường như tôi đã đoán được chút ít về diễn biến cuối truyện và cái kết, nhưng vẫn thấy buồn. Cánh hoa cúc có chăng đã héo?

Độc giả Lê Xuân Trí nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Lại tiếp tục là những câu chuyện tình của tuổi học trò, đẹp, trong sáng. Đi qua hoa cúc” cho ta thấy những chuyển biến trong tâm hồn cậu học trò nhỏ, trong cái tình yêu thầm kín và ngây ngô của mình, một tình yêu có lẽ chưa từng được đáp lại. Cho ta thấy được vẻ đẹp trong sáng trong lòng của Nga..cô gái thành phố xinh đẹp với tâm hồn đẹp và bay bổng…..nhưng lại bị vùi dập trong chính cái tình yêu mà mình hằng tin tưởng, để rồi phải nhận lấy một kết cục buồn, một ngã rẽ đầy ngang trái.

Độc giả Đặng Thị Huyền Nghi nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Khi đọc xong một quyển truyện hay thì người ta thường cảm thấy hụt hẫng. Và đó là cảm giác của tôi khi đọc quyển truyện này.
Hồi hộp, mong ngóng được đọc tới chương cuối cùng. Tôi biết rằng, văn chú Ánh sẽ không có kết cục như mơ, nhưng mà đau lòng vẫn đau lòng thôi.
Hai chuyện tình của Trường tới Ngà, của Ngà với Điền… Hai con người chịu tổn thương mà một con người đành lòng đem cái thương tổn đó dán chặt lên tim hai người nọ.
Truyện có những khoảnh khắc nhẹ nhàng, đời thường, có những rung động của tình yêu đầu đời, có hình ảnh của những cô gái đang yêu. Và hơn hết, tràn lên trên cả mặt giấy là nỗi buồn vô hạn.
Kết thúc đó, có lẽ là mở sang một trang khác của một câu truyện khác. Nhưng thật tâm mình không muốn Trường gặp lại Ngà, quá khứ đã qua rồi, những gì đọng lại dù sâu sắc hay nhợt nhạt cũng là của ngày hôm qua thôi.
Một truyện rất hay để đọc và suy ngẫm, về tuổi thơ, về tình yêu, và khoảnh khắc đi qua hoa cúc…

Độc giả Ngọc Tuấn nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Những truyện của Nguyễn Nhật Ánh mình thấy chia ra làm ba loại: loại 1 là viết thuần cho thiếu nhi, loại 2 là dành cho tuổi mới lớn, loại 3 là cho người lớn. Những truyện viết cho tuổi mới lớn của bác thường để lại cho mình những ấn tượng rất rõ rệt, khó có thể nào quên được. Đi qua hoa cúc là một câu chuyện như vậy. Một câu chuyện về hai mối tình đầu tan vỡ, một của Trường, cậu bé đang tuổi ăn tuổi lớn nghịch ngợm nhưng ngây thơ hồn nhiên, và Ngà, một thiếu nữ xinh đẹp chưa biết mùi đời. Trường thầm yêu Ngà, nhưng Ngà lại xiêu lòng trước những lời đường mật của Điền – một tay sở khanh chính hiệu. Hắn đã yên bề gia thất, nhưng vẫn tán tỉnh cô để rồi khi mọi chuyện vỡ lở cô đau đớn quyết định quyên sinh với giọt máu trong bụng. Đọc truyện, mình rất đồng cảm với nhân vật Trường, một cậu bé mới lớn mà đã phải chịu đựng nhiều sự đau đớn, buồn bã như thế. Một tình yêu đầu đời tan nát. Và hết truyện, chắc hẳn ai cũng như mình, đều bị màu vàng chói lọi của hoa cúc ám ảnh trong suốt nhiều tuần liền

Độc giả Phương Hồ nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tuy có thể hay đoạn đầu nhưng chúng ta thấy cái kết bi thảm cho nhân vật Ngà.
Còn nhân vật chính thì bị hụt, mình thấy khá buồn.

Độc giả Đinh Hương Quỳnh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

khi đọc những đoạn đầu thì mình cũng chỉ cảm giác được tuổi thơ, sự tinh nghịch dí dóm và thật quen thuộc lối viết của nhà văn =)) nhưng rồi đến gần cuối, một chuỗi các sự việc xảy ra, từ sợ hãi, bàng hoàng rồi cả lo lắng và thầm ước cho một cái kết tốt đẹp hơn. Nhưng đến những dòng, những từ cuối cùng, mình vẫn thấy thật buồn và thật sự buồn =((

Độc giả Mai Thị Hường nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đi qua hoa cúc xuyên suốt câu chuyện là những trò quậy phá của 2 anh em thằng Chửng và Trường: thực sự hầu hết chúng ta không thể nào không cười với những trò tinh nghịch đó.
Cứ nghĩ câu chuyện sẽ mãi vui như thế, nhưng tác giả đã tạo bước ngoặc cho câu chuyện khi “Trường đã biết yêu”, nhân vật chị Ngà xuất hiện trong câu chuyện một cách tự nhiên với bạn đọc. Và chuyện tình của chị Ngà là một bài học sâu sắc dành cho những cô gái tuổi mới lớn. Khi yêu phải biết làm chủ chính mình, hãy để lí trí làm chủ con tim, nếu không sẽ phạm phải lầm lỗi như chị Ngà đã phạm phải.
Chuyện tình yêu của chị Ngà và cả cách chị chọn để giải quyết vấn đề thực sự là..đau quá! đối với chị Ngà, khi đọc xong truyện tôi có cảm giác vừa đáng thương lại vừa đáng trách! Buồn!

Độc giả Oanh Còi nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Không kéo dài lê thê cả một đời người như Mắt biếc, “Đi qua hoa cúc” đơn giản là miêu tả chân thực lại mối tình đầu trong một thời gian ngắn của một cậu trai 16 tuổi – Trường. Ở tuổi 16, Trường đang ở giữa cái ngưỡng “con nít” và “người lớn”, cũng đã biết yêu đương như ai rồi nhưng có điều vẫn không thể bỏ qua những trò nghịch phá trẻ con với anh em thằng Chửng. Và một lần nữa, Nguyễn Nhật Ánh đã tạo ra một nguyên nhân cực kỳ hợp lý để hai nhân vật chính không đến được với nhau: Ngà chững chạc hơn Trường rất nhiều, Ngà mong chờ một người đàn ông trưởng thành, đứng đắn để là một chỗ dựa – điều mà Trường không bao giờ có được ở cái tuổi 16.
Trong khi Trường cứ mãi lông bông ở ngưỡng cửa người lớn-con nít, thì Điền lại có tất cả những thứ mà Ngà cần (tất nhiên là giả tạo). Điền, cỡ 26 tuổi có vợ con đề huề ở nhà, đầu óc toàn sạn sỏi, lên đây gặp Ngà xinh tươi mơn mởn thì tìm đủ bài để cua. Tặng hoa cúc, gửi thư tình, hái xoài cho ăn, ga lăng các kiểu,…đương nhiên nữ chính của chúng ta ở độ tuổi 18 mơ mơ màng màng quá khờ khạo + ao ước có một tình yêu đẹp nên đã hiến dâng tất cả cho tình yêu. Nếu như hai nhân vật chính gặp nhau trễ hơn vài năm, đủ để Trường lớn lên và trưởng thành trong suy nghĩ, thì có lẽ mọi chuyện đã khác.

Độc giả Ngoc Mai Nguyen nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Đi qua hoa cúc” là cuốn sách mà tôi cho là hay nhất của Nguyễn Nhật Ánh. Vẫn phòng cách cũ – khá nhẹ nhàng nhưng thâm thúy ý nghĩa, nhưng “Đi qua hoa cúc”, so với các cuốn sách cùng tác giả khác, vẫn mang một màu sắc rất riêng. Đó là nỗi ám ảnh khôn nguôi và những trằn trọc suy nghĩ của độc giả sau khi đọc xong truyện.
Tôi thấy đây là một cuốn sách rất đáng đọc, và có lẽ nên đọc lại nhiều lần, vì dường như mỗi lần ta lại có thể tìm ra một cảm nhận mới, một bài học mới từ nó.

Độc giả Lãi Lãi nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Dưới ngòi bút Nguyễn Nhật Ánh, mấy thằng nhóc phá làng phá xóm sao mà dễ thương đến lạ, lì lợm, phá phách mà cũng tâm lý đến ngỡ ngàng. Một câu chuyện mở đầu bằng vui tươi của những trò nghịch ngợm của mấy thằng trẻ con to xác, nhưng kết thúc lại quá đau lòng: Một cô gái vùi chôn tuổi trẻ, tương lai vì trót tin vào những lời đường mật của gã đàn ông dạn dày. Trách làm sao được khi ở cái tuổi vừa biết mộng mơ, dễ rung động phải đối mặt hằng ngày với những lời đẩy đưa, tán tỉnh, chỉ trách sao cô gái ấy không chọn một kết cục khác hơn, khi đoạn đời phía trước còn quá dài….
Buồn – lần đầu tiên đọc truyện Nguyễn Nhật Ánh mà kết thúc lại buồn như vậy !

Độc giả Thúy Vy nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đây là quà tặng sinh nhật của thằng bạn thân. Lúc đó bận bịu ôn thi nên chẳng buồn đọc giờ xa nó nhớ nó nên lấy ra đọc.

Thấy thương cho mối tình thơ dại của Trường và sự lầm tin của chị Ngà.

Cũng rút ra bài học giáo dục giới tính: Yêu là yêu nhưng đâu cần phải cho đi tất cả nhất là lúc chưa hiểu gì về người đó nhất là lúc mình chưa có khả năng quyết định mọi việc.

Cảm ơn bác Nguyễn Nhật Ánh! 🙂

Độc giả Nguyễn Trần Khánh Linh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tôi đọc Đi qua hoa cúc cách đây khoảng gần 10 năm, và đến bây giờ vẫn còn ám ảnh bởi nỗi buồn man mác len lỏi trong từng câu chữ của truyện.
Nó như kể cho bạn nghe về tuổi thơ, về những người đã từng đi qua đời mình, với những kỷ niệm khó phai. Nó như nhắc bạn rằng bữa tiệc nào rồi cũng sẽ tàn. Tiệc tàn, hết vui. Thời niên thiếu trôi qua, tình bạn trở thành hồi ức khi con người phải lo mưu sinh hằng ngày. Thời niên thiếu trôi qua, tình cảm đầu đời trở thành vết sẹo, day dứt và ân hận. Ai cũng có sai lầm, cũng có dại dột, nhưng có những sai lầm, những dại dột chẳng bao giờ cho người khác cơ hội để sửa lỗi,…
Có lẽ đây là tác phẩm hay nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.

Độc giả Nguyễn Phan Hồ Điệp nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tác phẩm này đã lấy đi nước mắt của tôi, càng thương xót chô cô gái Ngà hồng nhan bạc phận bao nhiêu thì tôi lại càng tức Điền bấy nhiêu ( một người đàn ông đã có vợ). Với tâm hồn non nớt của một cô gái mới lớn, Ngà đã bị Điền lợi dụng và mang thai đứa con của Điền. Tuy nhiên, tác giả đã rất tài tình khi pha lẫn tiếng cười và nước mắt của người đọc trong đó. Đầu tác phẩm là những trò nghịch phá của Trường và anh em thằng Chửng, khi đọc những đoạn ấy, tôi đã tìm thấy tuổi thơ của mình ở đâu đó vì hồi bé, tuy là con gái nhưng tôi cũng rất nghịch. Đây là một tác phẩm rất đáng để đọc và suy ngẫm.

Độc giả Thanh Huyền nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đọng lại sau câu chuyện là sự tiếc nuối của thứ tình cảm đầu đời êm dịu nhưng đau buồn của Trường, là sự chua xót cho số phận của chị Ngà-một cô gái xinh đẹp, dịu hiền nhưng ngây thơ, cả tin vào một kẻ sở khanh.
Tình cảm của Trường đối với chị Ngà, 1 cô gái lớn tuổi hơn mình là một thứ tình cảm vượt tuổi tác, tuy ít nhưng vẫn xuất hiện trong vài tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh. Thứ tình cảm đó thật dễ thương từ 1 câu bé 16 tuổi. Nếu như chị Ngà có thể chờ thêm vài năm nữa, khi mà Trường đã trưởng thành thì có lẽ mọi chuyện sẽ khác.
Cuộc đời chị Ngà đã đóng lại 1 cách thật chua xót, 1 sự trả giá quá đắt cho lựa chọn sai lầm của chị Ngà. Nó cũng trở thành nỗi đau của mối tình đầu đau buồn khó phai của Trường. 1 câu chuyện buồn.

Độc giả Thiên Thư nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tôi đã từng đọc nhiều sách của chú Nguyễn Nhật Ánh, và có rất rất nhiều sách để lại ấn tượng trong tôi rất sâu sắc. Đi qua hoa cúc cũng là một trong số đó, để lại cho tôi cái cảm giác bồi hồi. Truyện của chú Ánh được viết bằng những ngôn từ mộc mạc, giản dị và dân dã. Nó khiến cho tôi – một đứa nông thôn thứ thiệt cảm thấy thật gần gũi. Với sự nghịch ngợm của bọn trẻ trong truyện, tôi thật sự thích thú, dường như tôi là chính họ.
Cái tình yêu đầu đời của đứa con trai lại trao cho một “bà chị”, tôi cảm thấy vừa tiếc tiếc vừa hồi hộp.
Lại là một cái kết mở, tôi cũng thấy rất mãn nguyện.
Thật sự cảm ơn chú Ánh vì đã viết nên nhiều truyện hay như thế.

Độc giả Phương Mêu nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Sách trình bày bìa đẹp, nội dung thì hay miễn chê, từng cung bậc cảm xúc cứ thay nhau làm người đọc không thể nào rời mắt khỏi cuốn truyện. Phần đầu thì mang nội dung hài hước, vui nhộn vì lối kể chuyện vui tươi cộng với phần ngôn từ hết sức dân dã và gần gũi với thôn quê, còn phần cuối thì truyện mamg một nỗi buồn khôn xiết, về tình yêu đơn phương ngây thơ trong sáng của một cậu bé đã không thể thắng nỗi sự ranh ma của một người đàn ông chững chạc và nuốt nước mắt nhìn người mình yêu đau khổ. Tôi yêu cuốn sách này.

Độc giả Ngô Hữu Khiêm nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Cảm xúc đầu tiên hiện ra, những xúc cảm, rung động đầu đời của 1 mối tình đầu của Trường, 1 cậu bé đang ở tuổi 16-cái tuổi đứng giữa cái ngưỡng “người lớn” và “con nít” là cảm xúc đẹp nhất của đời người. Lại là một kết thúc buồn, mở đặc trưng của Nguyễn Nhật Ánh. Dường như trong những câu chuyện của bác Ánh, dù buồn hay vui, khi đọc xong đều vương lại những cảm xúc khó tả.Buồn?Vui? Đồng cảm???…. hay có khi lại là sự hòa trộn của những yếu tố trên, tạo nên sự đặc sắc riêng. “Đi qua hoa cúc” là 1 trong những câu chuyện buồn nhất mà mình đọc đc từ Nguyễn Nhật Ánh

Độc giả Ngoc Phan nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đây có lẽ là một trong những câu chuyện buồn nhất của tác giả, buồn từ một mối chị – em không có kết quả, đến cuộc tình vụng trộm quá đau thương. Vẫn phong cách nhẹ nhàng, dẫn dắt người đọc đến những rung động đầu đời của nhân vật Trường, dẫu cho bản thân tôi không thich hình mẫu mối tình chị -em, nhưng sâu thẳm vẫn hi vọng giá như Trường trưởng thành hơn để có thể bảo vệ người con gái mình yêu. Như vậy, có lẽ Ngà sẽ không đau khổ như thế, tất nhiên đây chỉ là suy nghĩ của một độc giả muốn cái kết có hậu. Ám ảnh tôi nhất vẫn là cái chết của chị Ngà, một sự bế tắc không giải quyết được, may thay cuối truyện đem đến một hi vọng mới cho người đọc, một cái kết có hậu hơn.

Độc giả Hà Phương nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Đi qua hoa cúc” là một câu truyện buồn, thực sự rất buồn, nó khiến người đọc cảm thấy chênh chao đến lạ, thứ xúc cảm không biết phải định hình rõ ràng như thế nào, lúc mờ, lúc tỏ nhưng lại buồn da diết. Truyện viết về thứ tình cảm trong sáng đầu đời của cậu bé Trường mười lăm tuổi với Ngà – bạn của dì Miên, và còn cả thứ tình yêu dại khờ Ngà đặt nhầm vào một chàng trai Điền khác nữa. Mùa hè năm đó, Trường đã bỏ lại tuổi thơ để lớn lên cùng thứ tình cảm trong sáng, ngọt ngào kia. Nhưng trớ trêu thay, cũng vào mùa hè năm đó trường đánh mất cái tình cảm tươi đẹp đó trước sự ra đi của Ngà khi cô biết được mình đã yêu lầm điền, một người đã có vợ… Sự ra đi của Ngà mơ hồ, không rõ ràng như để người đọc tự tưởng tượng cho riêng mình một cái kết khác, có thể viên mãn hơn…

Độc giả Nguyên Hân nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện khá buồn làm mình không dám đọc lại nhiều lần. Tình cảm tuổi đầu đời của Trường nhận được kết quả không như ý, dành tình cảm cho chị Ngà, nhưng lại phải chứng kiến chị vui đùa bên người đàn ông khác- tên Điền. Có lẽ sẽ an ủi hơn khi Ngà có được hạnh phúc thật sự, bất hạnh thay tên Điền lại là gã sỡ khanh đã có vợ con mà còn ngang nhiên lừa dối Ngà. Có thể hình dung được các nhân vật trong truyện đã chịu nhiều tổn thương như thế nào, Trường và mối tình câm lặng, không kết quả, còn Ngà bị phản bội, lừa dối.
Một truyện rất đáng để đọc, và suy ngẫm

Độc giả Trần Minh Thúy nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tiếp tục là một câu chuyện tình yêu tuổi mới lớn nhẹ nhàng, câu chuyện của chàng trai dành cho cô gái hơn tuổi nhưng cô gái lại thích một người khác và để lại một cái kết buồn cho bản thân và cho cả chàng trai đơn phương mình. Xen kẽ vào đó là tình ban đẹp đẽ giữa Trường và hai anh em nhà bên, vẫn là những buổi trốn học đi chơi, rong đuổi khắp thôn làng ngõ xóm thế nhưng tình cảm đó có gì đó rất khác. Dù kết thúc hơi buồn nhưng cũng là để ngỏ cho người đọc một con đường để suy ngẫm

Độc giả Trinh Grangerr nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tôi đam mê đọc sách của Nguyễn Nhật Ánh vì tôi cảm nhận được đâu đó vẫn còn tình cảm chân thành và sâu sắc của con người dành cho nhau, nó tồn tại ngay trong từng trang sách ấy, Tôi cũng đã đọc rất nhiều tac phẩm do nhà văn Nguyễn Nhật Ánh viết nhưng tác phẩm để lại cho tôi nhiều ấn tượng và lấy đi nước mắt của tôi thì đó chính là tác phẩm ” ĐI QUA HOA CÚC “. Tôi cũng không hiểu tại sao tôi lai khóc như vậy nữa, chắc có lẽ đó là sự thương cảm của tôi dành cho người con gái có số phận đáng buồn như vậy hay tôi đang tiếc cho mối tình đầu của người con trai mới lớn. Thật sự có khá nhiều lý do, nhưng lý do tôi biết nữa là vì tôi thích tác phẩm này nên nó đã trở thành người bạn của tôi.

Độc giả Phan Ngọc nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Rút kinh nghiệm đọc truyện của bác Ánh ban đầu thì vui và lãng mạn thì mình đừng đi sâu vào cảm xúc đó quá, vì cái kết nhất định sẽ rất buồn.
Đi qua hoa cúc cũng vậy.
Hai mối tình trong truyện, tình yêu đơn phương của Trường dành cho chị Ngà và tình yêu chị Ngà dành cho anh Điền vụng dại đều không có được cái kết viên mãn. Nhưng ở cuối tác phẩm, bóng dáng chị Ngà xuất hiện chớp nhoáng và hình ảnh Trường đi qua vườn hoa cúc vàng ươm, hy vọng vẫn còn thấp thoáng đâu đó về một ngày mai hội ngộ.
Những nhân vật phụ cũng khá nổi bậc, như dì Miên là một cô gái mạnh mẽ, siêng làm, anh em thằng Chửng ban đầu nghĩ là người xấu nhưng họ cũng rất đẹp lòng, tốt dạ.
Đọc cuốn sách tuy buồn nhưng không hề phí…

Độc giả Xí Kuro nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đọc ngay tựa đề ” Đi qua hoa cúc” đã cảm thấy đây là câu chuyện buồn, đúng là buồn thật khi mà tình yêu đơn phương câm nín của Trường đối với chị Ngà cứ dấu mãi trong lòng không dám nói ra. Nỗi buồn còn dâng lên khi biết chị Ngà có tình cảm và qua lại với anh Điền – tưởng là người hiền lành, đàng hoàng ai dè lại là tên sở khanh. Càng đau lòng hơn khi mà nghe tin chị Ngà nhảy sông tự vẫn vì trót mang giọt máu của tên họ Sở. Nỗi buồn và nỗi đau cứ lởn vởn trong đầu Trường sau nhiều năm trôi qua. Nhưng cũng có chút lạc quan khi mà Trường gặp 1 người phụ nữ lướt qua trên đường, mở ra một tia hy vọng là chị Ngà vẫn còn sống, làm cho người đọc cũng được nguôi ngoai phần nào. Một chuyện tình buồn, nhìu cảm xúc lắng đọng sau khi gấp sách lại.

Độc giả Trần Thu nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đây là tác phẩm thứ hai của Nguyễn Nhật Ánh mà tôi được đọc. Câu chuyện có những nét lãng đãng chớm nở trong tình yêu của đứa trẻ 15- 16 tuổi như tôi. Tôi cũng thích hai đứa trẻ hay chơi cùng với Trường, chúng nghịch ngợm phá phách nhưng không phải lúc nào cũng sai, chúng vẫn còn là trẻ con thôi mà, mặc dù đôi lúc hơi đáng ghét.Trường thích chị Ngà, nhưng cho đến cuối cùng vẫn chưa thể nói ra được. Thế nhưng câu chuyện vẫn chưa kết thúc như cái cách tác giả viết ở cuối sách. Dòng đời trôi đi, có ngày họ sẽ gặp lại, hy vọng tìm thấy nhau giữa bao người không phải là không thể…

Độc giả Cindy nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình”
Đi qua hoa cúc để lại trong người đọc những ngổn ngang suy nghĩ, những day dứt về tình yêu đầu trong trẻo, chân thật nhưng dang dở. Tôi thương cho Trường, thương cho mối tình thầm lặng không được đến đáp của cậu. Cũng thương cho Ngà, một cô gái đẹp nhưng đặt nhầm trái tim nơi tên đàn ông sở khanh, dẫn đến hậu quả bi thương cho bản thân. Kết thúc truyện là kết thúc mở nhưng hợp lý, để cho người đọc tự do cảm nhận, tự do suy nghĩ về sự hội ngộ bất ngờ trên đường đời của hai nhận vật chính, cũng như hi vọng về một cái kết có hậu hơn về sau.

Độc giả Trương Thị huyền trang nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Lại một câu chuyện về tình yêu đầu ngây ngô của cậu bé đang tuổi dậy thì.Nội dung câu truyện tuy nhẹ nhàng,dễ hiểu nhưng lại mang tính bất ngờ nên làm người đọc không cảm thấy chán.M thích nhất phần kết vì tính bất ngờ và nhân văn của nó.Điều mình thích nữa là tác phẩm tả có ngôn ngữ miêu tả cảnh rất hay,nó làm.mình đọc thôi mà cũng thấy được khung cảnh làng quê với hàng tre,sân vườn,ngọn suối…..Đúng là không phí tiền,phí công đạp xe lên hội sách ở tít công viên thống nhất để mua 🙂

Độc giả Bíuuu nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tôi rất thích đọc sách của chú Nguyễn Nhật Ánh. Mỗi cuốn sách là một câu chuyện khác nhau, người đọc luôn tìm được trong những trang viết của chú những thứ tình cảm bình dị song cũng rất đỗi lớn lao. “Đi qua hoa cúc” là một câu truyện dành cho tổi mới lớn – một câu chuyện đẫm nước mắt của thứ tình cảm đầu đời trong trẻo nhưng lại phải chịu những đớn đau bi kịch của Ngà và của cả Trường nữa. Theo từng trang viết cũng chính là một nỗi buồn da diết của những nhân vật như ngấm vào tim gan người đọc khiến người đọc không khỏi hụt hẫng, cảm thông và chua xót theo. Một câu chuyện buồn, ám ảnh song ta vẫn cảm nhận được những rung động giản dị, mộc mạc của thứ tình cảm đầu đời một cách trọn vẹn.

Độc giả Ngô Thanh Tâm nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện đẫm màu buồn! Nếu tôi là nhân vật Trường thì hẳn làm sao tôi quên được vườn cúc vàng, làm sao quên được bóng hình người con gái tên Ngà ấy. Truyện khắc sâu vào tâm trí tôi bởi cậu bé Trường mang trong mình nỗi buồn mang mác dù cậu chỉ vừa mới lớn. Truyện đượm buồn bởi vì người con gái trong trắng tên Ngà ấy phải ra đi mang trong mình nỗi nhục do tên sở khanh Điền gây ra, để lại trong Trường vết xẹo không thể xóa được. Kết truyện bất ngờ khi Trường nghe được tung tích chị ngà sau bao nhiêu năm.Tác giả không viết tiếp nhưng chính tôi sẽ tự viết một cái kết nữa, cái kết làm vui lòng chính tôi.

Độc giả thuhuong nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Chẳng có câu truyện nào của chú Ánh mà không gửi gắm trong đó nhiều thật nhiều thứ. Phần đầu câu truyện là khoảng thời gian hạnh phúc, đáng yêu của nhân vật Tôi với Chửng anh Chửng em.

Kể cả khi chị Ngà yêu người khác, nỗi buồn của nhân vật Tôi cũng chỉ gói gọn trong những suy nghĩ, hành động ngây thơ. Chỉ cho đến lúc chị Ngà (tưởng như) tự vẫn, thì Tôi đã bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ của mình.

Nhưng, kết chuyện, chỉ như một chớp mắt, cũng đủ để người đọc thở ra nhè nhẹ. Vậy là chị Ngà có thể còn sống, có thể hạnh phúc. Biết đâu được đấy?

Độc giả Trần Loan nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Đi qua hoa cúc” là tác phẩm hay nhất mà tôi từng đọc, câu chuyện đúng theo kiểu cười đi rồi khóc. Nền của câu chuyện là bức tranh quê hương yên bình và thơ mộng, phủ một màu vàng hoa cúc đượm buồn. Trường lớn lên bên những trò nghịch ngợm cùng Chửng anh, Chửng em, từ những bối rối rung động đầu đời trước chị Ngà và giã biệt tuổi thơ bằng một kết thúc đớn đau.
Hình ảnh Trường bước đi qua dãy cúc vàng, bước qua tuổi thơ mà không một lần ngoái lại mang theo nỗi đau sâu đậm đầu đời cứ ám ảnh mãi trong tâm trí tôi.
Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình….

Độc giả Hồng Vân nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

đọc mà tức cô gái ghê gớm sao cô có thể dễ dàng tin một người đàn ông mà mình chứ hiểu rõ anh ta như thế nào chứ, đúng là câu chuyện phản ánh đúng một phần thực trạng những cô gái nhẹ dạ, mềm yếu bị những tên sở khanh lừa gạt mà, quả thật quyển sách này rất đáng để đọc, không chỉ đề cập về thân phận 1 người con gái mà còn hiện ra rất nhiều điều đáng suy nghĩ, kết thúc phải nói ám ảnh vô cùng, vừa đóng vừa mở khiến người đọc không khỏi mong chờ về một điều gì đó

Độc giả Trần Phương Thảo nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Câu chuyện là một nỗi buồn phảng phất, vương vấn, day dứt mãi tâm hồn mình. Giá mà Trường can đảm hơn, mãnh liệt hoen trong tình yêu thì có lẽ mối tình đầu e ấp sẽ không tan vỡ như vậy, chị Ngà cũng không phải chịu đựng sự dày vò tủi nhục đớn đau đến độ phải bỏ xứ ra đi. Đây là một trong nhiều cuốn sách của bác Ánh làm mình rơi nước mắt, vì nuối tiếc, vì cảm thương. Với ngòi bút viết truyện giản dị, tinh tế trong sáng cuốn sách gieo vào lòng mình một nỗi buồn rất nhân văn…

Độc giả Tuấn Anh Trần nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Mới đọc xong “Đi Qua Hoa Cúc” chưa lâu, cứ ngỡ là đây là một câu truyện vui ai ngờ một cái kết thúc khủng khiếp khó có thể hình dung được. Trường đã chứng kiến chị Ngà và thằng cha tóc xoăn làm cái chuyện kinh khủng đó trong chính vườn nhà ông mình. Cũng chính Trường thấy chị ngã quỵ khi biết Điền đã có vợ con ở nhà và chị đã reo mình xuống dòng sông mùa nước lớn. Mười năm sau, Trường lại gặp chị bán dạo trên đường quốc lộ với đứa con khoảng 9-10 tuổi. Khuôn mặt thanh tú của cô tiểu thư thành phố còn đâu? Cuộc đời của chị ra sao Trường không biết vì Trường không còn gặp lại chị nữa….
Chán, tự nhiên muốn lôi cổ thằng mất dạy kia ra đập cho một trận

Độc giả Bông Gà nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình…..”
Khác với những câu chuyện mình từng đọc trước đây của bác Ánh ĐI QUA HOA CÚC kể về tuổi thơ không sống gần cha mẹ và anh em của Trường, suốt ngày chỉ theo anh em Chửng bày trò quậy phá, tập tành hút thuốc. Nhưng rồi cuộc sống của Trường thay đổi kể từ ngày gặp chị Ngà-mối tình đầu thầm kín của cậu.
Truyện còn phản ánh số phận của chị Ngà-một cô gái xinh đẹp, có học thức nhưng vì một phút nhẹ dạ mà tương lai của chị không còn tươi sáng như những gì chị mơ ước.
Truyện rất hay và ý nghĩa.

Độc giả ngô thị liên nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình”
Cuốn sách nói về một tình yêu con nít của Trường dành cho chị Ngà, với những rung động, những trò quậy phá để được chị Ngà chú ý. Bên cạnh đó là sự xuất hiện rất tinh nghịch của hai anh em Chửng anh và Chửng em làm người đọc phải bật cười vì sự tinh ranh của lũ trẻ.
Cũng như những truyện về tình yêu mới lớn của Nguyễn Nhật Ánh thì “Đi qua hoa cúc” lại là một câu chuyện có kết thúc buồn, một bài học sâu sắc dành cho các cô gái mới lớn.

Độc giả Đào Quyên nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Câu chuyện xoay quanh nhân vật Trường, nghịch ngợm nhưng tốt bụng, anh em nhà Chửng, chuyên gia bày trò nghịch phá, nhưng luôn luôn hết lòng vì bạn bè, chị Ngà, cô gái thành thị xinh đẹp, dịu dàng, và anh Điền, gã trai học nghề thuốc đã có gia đình, đểu cáng. Trường đang tuổi ăn tuổi lớn, vui chơi nghịch phá với bạn bè, cũng trở nên biết quan tâm tới người khác khi biết mình đã có cảm tình với chị Ngà, nhưng chị Ngà lại không hiểu được lòng cậu, đem lòng đáp lại những lời tán tỉnh, những trò trêu ghẹo của a Điền, kết cục chị có mang và buốn bã đo tìm cái chết. Câu chuyện cũng mang đầy hình ảnh những bông hoa cúc, loài hoa với vẻ đẹp dịu dàng, khiến con người ta thoáng vui, thoáng buồn, cũng là bài học cho những bạn gái mới lớn, nhẹ dạ, cả tin.

Độc giả Nguyễn Thị Thu Thùy nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Một trong những truyện yêu thích của mình. Tình yêu trong sáng của nhân vật chính với người chị hơn tuổi đem lại cảm giác buồn khôn tả khi kết thúc trong sự bất hạnh của chị. Đọc xong mấy ngày sau vẫn thấy buồn. Có lẽ những thứ dở dang khiến người ta day dứt và khó quên. Trách người chị quá ngây thơ nhưng cũng quá dại dột. Trách kẻ dối trá nỡ lừa dối một trái tim yếu ớt. Nhưng tình yêu đơn phương kia thì lại khác, nó là tình cảm trong veo và ấm áp.

Độc giả Đỗ Thị Sinh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đây là 1 cuốn sách hay mà mình từng đọc. Nó cho mình sống lại với tuổi thơ và câu chuyện súc động, sâu lắng của chị Ngà.

Độc giả Tô Xuân Thọ nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Nội dung tác phẩm rất hay, chất lượng giấy tốt, in rõ ràng

Độc giả Phan Vinh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

truyện rất hay nhưng kết thúc thì hơi buồn. ……

Độc giả huỳnh thị mai phương nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Mình đã đọc nó và khi đọc mấy chương đầu thấy thật nhạt nhưng càng về sau càng lôi cuốn hấp dẫn người đọc hơn, cái giá của người con gái rất khổ.

Độc giả Lại Thị Phượng nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Nhiều năm về sau trên chuyến tàu trở về quê , Trường lại gặp chị Ngà , nhưng chị Ngà đã khác trước không còn cái mác xinh đẹp và trong trắng của thiếu nữ . Và cũng chẳng còn tình đơn phương mà Trường dành cho chị nữa , họ lướt qua đời nhau như chiếc bóng để rồi giật mình nhận ra thì đã mất . Giống như tình yêu mà chị Ngà dành cho anh Hiển vậy , tình yêu đắm say đến mức chị trao trọn sự trong trắng cho anh ta . Nhưng khi biết tình cảm ấy là dối trá , chị cũng đâu thể lấy lại tuổi thanh xuân , biệt xứ ra đi mà chẳng ai hay … Phải chăng đó chính là bài học mà tác giả muốn gửi gắm đến các bạn trẻ chúng ta , tình yêu thật đẹp nhưng tương lai và tuổi trẻ cũng rất quan trọng , ta phải biết dung hòa sao cho 2 thứ ấy k phá vỡ bản thân ..

Độc giả Hà Thị Thanh Xuân nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Lại một tác phẩm ,một câu truyện buồn của bác Nguyễn Nhật Ánh . Bằng lời văn giản dị , nhẹ nhàng nhưng khá thâm thúy . Câu truyện viết về một tình yêu con nít của Trường dành cho chị Ngà, với những trò quậy phá , nghịch ngợm đủ thứ chỉ để được chị Ngà chú ý.. Mình thích nhất phần kết vì tính bất ngờ ,mang đậm giá trị nhân văn của nó . Mình mua trên tiki được giảm giá còn 28.000đ à , rẻ hơn Fahasa hay các nhà sách khá . Tiki đóng gói cẩn thận , giao hàng còn nhanh nữa .

Độc giả Huỳnh Mai Phương nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đối với mình thì đây là một cuốn chuyện khá hay , lời văn và thời điểm không quá hiện đại nên các bạn cũng nên chú ý khi mua nhé . Câu chuyện kể về một cậu bé yêu bạn của dì mình , tình yêu trớ trêu ấy đã sớm kết thúc khi người con gái ấy đã trót có thai với người khác . Câu chuyện đem đến nhiều cung bậc cảm xúc , dù xen lẫn đó là tình yêu đầu đời nhưng ta vẫn thấy được sự hồn nhiên , trong trẻo trong cách đối xử của nhân vật nam chính . Truyện thích hợp cho những ai yêu mến sự nhẹ nhàng thơ mộng và không quá hiện đại , không quá nhiều người lớn mưu mô , xảo trá .

Độc giả AnhNguyen nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Sau khi đọc hết quyển truyện này thì chính những câu thơ đầu tiên để lại trong tôi nhiều ám ảnh nhất mà đến tận bây giờ, có lẽ sau hơn 10 năm, tôi vẫn còn khắc khoải mỗi lần bước qua những bông hoa cúc. ” có một người đi qua hoa cúc, có hai người đi qua hoa cúc, bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình…” Một quyển sách đem lại nhiều cung bậc cảm xúc cho người đọc, vui có, buồn có, thương có, giận có. Những câu văn của Nguyễn Nhật Ánh có lẽ hiếm ai có được, rồi tới cái cốt truyện, đọc xong buồn hết mấy ngày mà cứ muốn đọc nữa, đọc đi, đọc lại. Thương và xót xa cho nhân vật Ngà, thương và tiếc cho tình cảm đầu đời của nhân vật Trường.

Độc giả Phạm Nguyệt Lan Anh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Được bạn giới thiệu cuốn này, thế là mình quyết định đặt mua về đọc luôn ngay luôn. Giống với khi đọc Mắt biết lần này là Đi qua hoa cúc, đọc xong lòng mình cứ day dứt mãi, day dứt cho tấm thân khờ dại của chị Ngà, thương quá là thương cho thân phận người con gái ở lứa tuổi đầy mơ mộng, bồng bột. Kết rất cục buồn, có lẽ với mình còn buồn hơn cả Mắt biếc nhưng mình vẫn tin là chị Ngà không chết, và Trường đã gặp lại chị ở nơi phố huyện kia. Với bác Nguyễn Nhật Ánh thì đi qua hoa cúc tiếp tục là một quyển sách vô cùng đáng trân trọng vẫn là giọng thơ trong trẻo, ngôn ngữ dễ hiểu, dễ tiếp xúc được tâm hồn người đọc. Đi qua hoa cúc là nơi cái tuổi mới lớn biết yêu đương nhưng chưa trưởng thành. Hãy mua và tận hưởng những khoảnh khắc đầy cảm xúc với quyển sách này nhé!

Độc giả Nguyen Dinh Phuc nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đã rất lâu rồi mới đọc lại một câu chuyện của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, có lẽ mình đã đi qua cái tuổi mộng mơ đó quá lâu rồi nên những tác phẩm của ông không còn phù hợp. Vậy mà, khi đọc Đi qua hoa cúc mọi thứ như lại trở về của rất nhiều năm trước, vẫn cảm xúc, vẫn vui cười, vẫn se sắc với nhân vật trong đó, như tìm lại một phần của bản thân, của cái tuổi mộng mơ, của tình yêu học trò.
Ôi, sao yêu thế cái trong sáng đó, sẽ nhớ mãi về nó.

Độc giả Quỳnh Trang nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Hai ngày vừa qua mình có đăt đơn hàng sách trên 300k được tặng 1 cuốn sách tự chọn. Cũng thích đọc truyện của Nguyễn Nhật Ánh nên mình lựa quyển này. bìa sách đơn giản mà đẹp. Cuốn sách kể về câu chuyện tuổi thơ của những cậu bé, cô bé đang ở độ tuổi mới lớn với những trò nghịch quen thuộc, những tình cảm hồn nhiên của Trường với Ngà. Ở độ tuổi 16 khi biết thích 1 người cũng không thể chững chạc như người lớn. Một câu chuyện buồn, một cái kết buồn nhưng rất hay, để lại nhiều ấn tượng với người đọc.

Độc giả Nguyễn Thị Hiền nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đi qua hoa cúc kể về những hồi ức của bạn Trường – những buồn vui – hỷ – lộ – ái – ố trong thời niên thiếu của bạn được kể sống động qua từng trang sách. Những trò nghịch ngợm của “lũ quỷ sứ” cũng được miêu tả chi tiết trong câu chuyện, từ những trò chơi thường ngày đến những “âm mưu” ghê gớm như: giấu nhẹm đi lá thư anh Điền gửi cho chị Ngà; hay cho cỏ ngứa vào lá thư khi trả lại anh Điền. Lúc đầu đọc truyện mình cười ngặt nghẽo – tưởng chừng như không nhặt được mồm lên ý; về sau lại man mác buồn…

Độc giả Trần Thị Hồng Hạnh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Trong sách là những rung động mới chớm của tuổi mới lớn. Đi qua hoa cúc, con người ta dần lớn lên theo thời gian, chỉ có những kỉ niệm, những nỗi buồn là ở lại. Hoa cúc mang lại niềm vui cho tâm hồn con người. Màu vàng hoa cúc cũng là điểm khơi nguồn cho tình yêu đầu đời của Trường dành cho chị Ngà. Tình yêu đầu đời là kỉ niệm khó phai, để rồi 10 năm sau, trong tim Trường hình bóng người chị ấy vẫn không thể nào phai dần đi. Tình yêu có thể khiến con người ta mù quáng để rồi mắc những sai lầm đáng tiếc cho cuộc đời mình như chị Ngà. Bác Ánh đã gửi gắm cho người đọc thông điệp rằng hãy cân nhắc kĩ lưỡng và sáng suốt trong tình yêu. Hi vọng Trường có thể gặp lại chị Ngà… Thân!

Độc giả Văn Tấn Phát nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Trường là một cậu con trai mới lớn, hằng ngày thường bày ra những trò quậy quá cùng anh em thằng Chửng, và thường bị la mắng hoặc bắt phạt. Mọi chuyện bắt đầu xảy ra khi Trường bắt đầu có những rung động với chị Ngà, lớn hơn Trường hai tuổi, một tình cảm đầu tiên của tuổi mới lớn. Nhưng cậu cũng nhận ra rằng anh Điền, cũng đem lòng thích Ngà. Điền lớn tuổi hơn, và tất nhiên cũng chửng trạc hơn Trường rất nhiều. Chính vì lẻ đó mà biến cố bắt đầu xảy đến.
Phải nói là truyện tạo ra cảm giác tiếc nuối cho người đọc. Tiếc nuối vì tình cảm của Trường bị hiểu lầm là trẻ con, và tiếc nuối vì sự nhẹ dạ cả tin của chị Ngà, dẫn đến hậu quả khôn lường.

Độc giả Hằng Minh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Vẫn lối văn trong sáng của lứa tuổi mới lớn đó, tác giả Nguyễn Nhật Ánh đã lại một lần nữa thành công với cuốn sách này. Những trò nghich ngợm, quậy phá của Trường và Chửng, cho đến chuyện lòng Trường dao động. Nó gợi lên cho ta một cảm giác buồn, buồn cho mối tình buồn của Trường, buồn cho sự ngông cuồng của chị Ngà. Nó còn để lại trong tôi một chút gì đó nuối tiếc, một chút gì đó trách móc. Tôi nghĩ giá như chị Ngà đủ kiên nhẫn để chờ Trường thì cái kết sẽ đẹp biết bao. Quả thật, cuốn sách để lại trong tôi cảm giác rất lạ.

Độc giả Ngọc Trâm nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Đi qua hoa cúc” có cốt truyện nhẹ nhàng như những câu thơ dịu ngọt. Bác Ánh kể về vườn cúc trước sân nhà ông ngoại Trường trồng để ướp trà, rồi khi mà tình cảm chớm nở với một người con gái yêu hoa cúc, cậu cũng đem lòng yêu hoa cúc…
Tôi nhớ mãi câu thơ:
Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình…
Đọc truyện, mình cũng yêu luôn hoa cúc, yêu tất cả nhân vật trong truyện. Truyện rất buồn, đó là cảm giác nhìn người mình yêu…yêu người khác, và người mà mình yêu là một người không tốt, nhưng mình yếu đuối chịu thua, để rồi hối hận, day dứt vô cùng…

Độc giả Hoàng Phương Linh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Đi qua hoa cúc” là một trong những truyện buồn nhất của bộ truyện 23 quyển dành cho tuổi mới lớn của Nguyễn Nhật Ánh. Nói là dành cho tuổi mới lớn nhưng truyện hợp với tất cả mọi người, gợi nhắc về một thời nuôi dưỡng những tình cảm và học được những cay đắng đầu đời. Vẫn là giọng văn quen thuộc của Nguyễn Nhật Ánh, nhưng xuất hiện những hình ảnh sự vật xưa cũ, như lá thư viết tay, cây rơm, “đậu phọng rang bỏ trong túi”, “mì không nhưn”. Nhưng cái buồn của truyện trở nên một niềm tin lâu dài, rằng sẽ được gặp lại, được hội ngộ khi cuộc sống đã bớt éo le.

Độc giả Nguyễn Thanh Tú nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Lần đầu tôi đọc Đi qua hoa cúc là năm thứ nhất đại học. Trước đó đọc các tác phẩm của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh viết về tuổi thơ, tuổi học trò thực sự đã thu hút tôi vì những trò nghịch ngợm, những kí ức tuổi thơ, cả những chuyện tình dang dở qua lời văn của Chú cũng trở nên thú vị, hài hước, kết thúc đều nhẹ nhàng tươi đẹp. Tuy nhiên đến quyển này, cũng tuổi thơ, tuổi học trò, cũng tình yêu mới lớn, nhưng kết thúc đã lấy đi những giọt nước mắt của con bé 18 tuổi. Năm năm sau khi đọc lại, cảm xúc vẫn nguyên vẹn như trước, tuy đã biết trước nhưng cái kết không trọn vẹn lại làm tôi thấy hụt hẫng thêm một lần. Đối với tôi cuốn sách là một bức tranh buồn, và người tạo ra nó đã rất thành công trong việc truyền cảm xúc cho người thưởng thức!.

Độc giả Minh Phương nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đây là quyển sách có bìa vẫn giữ màu vàng như các đợt xuất bản trước, nhưng vàng có tươi tắn hơn và nhìn có vẻ bền hơn mấy đợt trước. Minh họa nhẹ nhàng như các quyển khác của bác Nguyễn Nhật Ánh.

Đây là quyển mà mình yêu cầu em mình đọc đi đọc lại nhiều nhất, vì nó đang học miêu tả phong cảnh, đồ vật… nên đọc các quyển này sẽ học được rất nhiều thứ và làm bài tập làm văn hay hơn. Quyển sách miêu tả rất chân thực và quyến rũ” được người đọc bởi vẻ mộc mạc của làng quê với những câu chuyện đời thực giản dị, gắn với Trường, chị Ngà, thằng Chửng…

Độc giả Phương nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đọc nhiều tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh nhưng chưa lần nào tôi cảm thấy buồn như vậy cả! Mở đầu là những trò chơi nghịch ngợm của Trường va Chửng… Nhưng đâu phải ai cũng mãi mãi trẻ con như vậy được phải các bạn? Lớn rồi thì cũng phải biết thương nhớ một người… Rồi ngày ấy cũng đến… Trường thương Ngà, một cô gái đã chôn vùi tuổi thanh xuân của mình bởi những lời mật ngọt… Và kết thúc ra sao? Có hậu hay không? Các bạn hãy mua về đọc đi… Nếu mình nói ra thì còn gì là hấp dẫn phải không nào? Hãy mua đi.. Rất hay, rất ý nghĩa!

Độc giả Hà Thảo nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Trong tác phẩm Đi qua hoa cúc, tác giả Nguyễn Nhật Ánh đã rất thành công trong việc xây dựng một câu chuyện mà có hai mối tình đan xen lẫn nhau. Cả hai đều diễn ra trong âm thầm nhưng chỉ khác nhau là trong đó có một mối tình là đơn phương của một cậu bé mới lớn thầm thích bạn của dì mình ( thực ra hai người chỉ cách nhau hai tuổi). Ba người trong một cuộc tình, ai cũng là người đau khổ.
Văn phong nhẹ nhàng, cốt truyện mạch lạc, tâm lí nhân vật được miêu tả một cách trực quan sinh động từ những nét ương bướng, những trò phá phách người khác cho đến những lúc ngại ngùng của nhân vật chính trong truyện khi đứng trước người mình thầm mến. Một câu chuyện hay và buồn nhưng lại ẩn chứa rất nhiều bài học quý giá.

Độc giả Sang Phan nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Lại một câu chuyện tình buồn của chú Ánh được thể hiện qua :Đi qua hoa cúc” Truyện kể về anh chàng thiếu niên Trường cùng những trò tinh nghịch, quậy phá hết sức “tuổi thơ dữ dội”cới anh em nhà thằng Chửng, truyện của chú Ánh lời hoại nhân vật hết sức tự nhiên, gần gũi vô cùng, dì Miên vui tính, chị Ngà hiền lành, dễ thương, xuyên suốt câu chuyện là những màu sắc đáng yêu chân thật. Nhưng truyện lại mang đến cái kết đau lòng nhưng vẫn le lói một tia hy vọng cho người đọc. Mình có cho tụi bạn mượn đọc và đa số tụi nó đều nói truyện buồn vô cùng. Các bạn nên tìm đọc để có một cảm nhận cụ thể hơn về “Đi qua hoa cúc” nhé!

Độc giả Việt Trinh Trần nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đây không biết là lần thứ bao nhiêu mình đọc cuốn sách này, nhưng cảm xúc trong mình vẫn thế. Lần đầu tiên mình đọc Đi qua hoa cúc là hồi mình còn học cấp 2, lúc đó chỉ có thể mượn đọc thôi, rồi lên cấp 3 được sở hữu cuốn sách này mình cũng đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Bây giờ đọc lại, cảm giác của mình vẫn thế, vẫn buồn khi đọc đến lúc Trường âm thầm khóc cho mối tình đầu đã chết, buồn khi Ngà vì trót dại yêu lầm mà tự vẫn. Đọc xong sách mà cảm giác nuối tiếc cứ dai dẳng theo mình hoài 🙁

Độc giả Thanh Nhi nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Mình đã đọc nhiều tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh và thật sự yêu thích giọng văn cũng như những câu chuyện dễ thương của chú. Quyển sách này cũng đã không làm mình thất vọng ^^ Cảm giác như một lần nữa được quay về tuổi mới lớn, tuổi trăng tròn, tuổi ô mai,… với những rung động tinh khôi nhất. Tình cảm trong trẻo ấy mang sắc vàng nhẹ nhàng nhưng không kém phần quyến rũ, duyên dáng của loài hoa cúc. Trước đây, đối với mình, hoa cúc chẳng có gì đặc biệt, nhưng khi đọc xong quyển sách này, hoa cúc với mình không còn là một loài hoa như bao loài hoa khác, mà dường như màu hoa ấy đã mang một tâm hồn riêng, một tiếng nói riêng mà không phải ai cũng cảm nhận được. Màu hoa gợi nhớ về một câu chuyện hay mình từng được đọc.

Độc giả Nguyễn Hoàng Diệu Thanh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Cám ơn bác Nguyễn Nhật Ánh đang mang đến cho tuổi trẻ một quyển sách đầy ý nghĩa. Một tình yêu tuổi cặp kè, mối tình đầu khó quên. Cái cảm xúc lần đầu yêu, thất vọng cái nỗi buồn khó tả bên trong từng câu từng chữ của bác đã thể hiện một cách chân thật. Tôi đã đọc nhiều sách của bác, nhưng quyển sách này lại để lại trong tôi nhiều cảm xúc khó tả. Cái thứ tình đầu trong trẻo của tôi cũng thế, buồn nhiều hơn là vui. ĐI Qua Hoa Cúc tôi thích nhất hai câu. “Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Để lại sau lưng cả một tuổi thơ mình”

Độc giả Lê Thanh Hằng nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Như những tác phẩm trước ,những tác phẩm của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh luôn mang hơi hướng của tuổi thơ của quê hương và của tình đầu trong sáng .Tác phẩm Đi qua hoa cúc cũng không ngoại lệ ,đọc truyện mà tôi thấy mình trẻ lại ,trở lại cái tuổi 16 17 ,cùng buồn cùng vui ,cùng trải qua tình cảm đầu đời trong trẻo nhưng lặng thầm cùng nhân vật Trường .Truyện bác Ánh nhẹ nhàng trong sáng nhưng những mối tình đầu trong truyện của bác luôn buồn mang mác đôi khi làm tôi không khỏi chạnh lòng và tiếc cho nhân vật .Nhưng Đi qua hoa cúc vẫn là 1 trong những cuốn sách tôi hêu thích nhất của bác Ánh .

Độc giả Lã Bình nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Nguyễn Nhật Ánh là tác giả của những câu chuyện nhẹ nhàng nhưng sâu lắng. “Đi qua hoa cúc” cũng là một trong những câu chuyện ấy, nó rất nhẹ nhàng, tình cảm nhưng đã để lại cho chúng ta biết bao suy ngẫm.
” có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Để lại sau lưng cả tuổi thơ mình”
Đây là câu chuyện kể về một mối tình đầu đến rất tự nhiên, rất chân thật đồng thời cũng rất “hoàn cảnh”. Một mối tình ngây ngô của đứa trẻ mới lớn, có cái gì đó rất “đẹp” nhưng đi sau nó là một nỗi buồn, nỗi sầu theo mãi. Không phải tình đầu nào cũng đẹp nhưng chúng đáng để ta nhớ mãi. Đồng thời câu chuyện cũng như đưa ta trở về lại tuổi thơ, với những trò đùa, với những đứa bạn thân của một thời con nít. Có chút gì để nhớ !!!

Độc giả Hạnh Chan nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Các tác phẩm của bác Nguyễn Nhật Ánh không với tới những thứ cao siêu xa vời mà lại vô cùng gần gũi, chân thật trong chính cuộc sống này. Mỗi khi đọc truyện của bác Ánh, tôi lại như được một lần nữa quay trở về tuổi thơ qua từng câu chữ giản dị dễ thấm của bác. “Đi qua hoa cúc” là một tác phẩm đượm buồn. Ở cái tuổi mà con tim dễ lay động và thiếu chín chắn, thật dễ để ai đó vô tình lưu luyến ánh mắt ai, thật dễ để lầm tưởng con tim mình đã hoàn toàn thuộc về ai. Tình yêu đầu có thể đẹp, nhưng khó giữ. Cái kết mở khiến người đọc thấy day dứt và nuối tiếc mãi không thôi. Tuy nhiên, cuộc sống này không chỉ có nỗi buồn. Nếu cố gắng thì chúng ta hoàn toàn có thể kiếm tìm được một ánh đèn dẫn lối và thắp sáng tương lai. Quả là một cuốn sách hay rất đáng để đọc của bác Ánh.

Độc giả Vũ Nguyên nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Có người đi qua hoa cúc – bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình”
Đó là câu thơ mình nhớ nhất trong truyện “Đi qua hoa cúc”, và cũng là câu mở đầu của truyện. Dù kết thúc không trọn vẹn lắm, nhưng theo mình thì đó cũng là một kết thúc đẹp rồi. Xen lẫn những đoạn vui tươi và hài hước, như tắm sông, hay tưới hoa, hay tình yêu thơ dại của Trường đối với chị Ngà, là những lúc ta nhận ra những điều luôn hiện hữu trong cuộc sống. Nhưng dù vậy, mỗi người đều có 1 cái kết tốt đẹp, bởi cuộc sống là muôn hình vạn trạng.

Độc giả Nguyễn Liên nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Qua mỗi cuốn truyện của Nguyễn Nhật Ánh mang đến cho mình những cung bậc cảm xúc khác nhau lúc vui lúc buồn khi lại hoài niệm hay thấy thật gần gũi thân quen. Cuốn truyện Đi qua hoa cúc mang đến không khí thanh bình yên ả của một vùng quê cùng những kỉ niệm thật đẹp thật khó quên và cũng thật gần gũi . Cuốn truyện mang đến cho mỗi chúng ta bao hoài niệm về những năm tháng tuổi thơ và gợi nhắc đến cảm xúc bồi hồi xao xuyến của tình yêu tuổi học trò. Đó còn là một câu chuyện buồn mang đến cho người đọc một nỗi buồn man mác nhẹ nhàng một điều gì đó ám ảnh người đọc.

Độc giả Từ Đức Ngọc nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đây là một cuốn sách khác trong những tập truyện mình yêu thích nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Đi qua hoa cúc, mang cuốn sách dành cho tuổi trẻ vừa nhẹ nhàng vừa sâu lắng từ đó dễ đi vào lòng của những độc giả. Qua những ngôn từ trong cuốn sách. chúng ta lại nhận ra được:Cuộc sống luôn có những điều tốt đẹp chờ đón chúng ta. Dẫu rằng ở đâu đó vẫn còn những thách thức chúng ta chưa đương đầu nhưng với niềm tin và nghị lực thì tin rằng bạn có thể vượt qua. Tiki đã là cầu nối mang đọc giả yêu sách tới với những cuốn sách hay. Cảm ơn tiki vì điều đó.

Độc giả Đàm Quang Trung nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện của Nguyễn Nhật Ánh đâu chỉ toàn là truyện vui vẻ, hài hước. Bên cạnh đó vẫn có những nỗi buồn, sự hụt hẫng đấy thôi. “Đi qua hoa cúc” là một tác phẩm như thế. Một chuyện tình đơn phương ở cái tuổi dở dở ương ương. Yêu là đau khổ, vậy mà sao con người ta vẫn cứ muốn khổ vậy. Xuyên suốt tác phẩm là một nỗi buồn, một thứ gì đó man mác, nhẹ như gió vậy. Đọc văn chú Ánh mà hay liên tưởng đến bản thân, thấy mình cũng xuất hiện trong tác phẩm. Khép cuốn sách lại với cái kết mở, làm trong đầu mình vẫn cứ bị ám ảnh, bị day dứt.

Độc giả Phan Trần Như Yến nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Mỗi lần gấp trang sách của bác Ánh lại thì có một cảm giác rất khó tả, rất ám ảnh cho dù cái kết có vui đi chăng nữa. Vẫn là lối văn quen thuộc, vẫn là một chuyện tình đơn phương ở cái tuổi mới lớn nhưng ở mỗi truyện bác ghém vào lòng người đọc những thứ cảm xúc khác nhau. “Đi qua hoa cúc” đúng với cái tên của nó, mọi thứ đi qua và để lại sự đau khổ đúng hơn là nỗi buồn. Mình quý anh em thằng Chửng, ghét gã tóc xoăn Điền, giận chị Ngà và thương Trường. Có quá nhiều cung bậc cảm xúc và truyện này cũng là một trong những truyện lấy nước mắt người đọc của bác Ánh. Có một phần nhỏ ở gần cuối truyện, bác Ánh nói về cuộc đời của Chửng Anh, Chửng em, có thể chi tiết đó rất nhỏ nhưng mình có một ấn tượng đặc biệt với nó. Có lẽ, nó đóng góp một chút vào sự “đau khổ” của câu chuyện và một thông điệp nhỏ – cuộc đời còn rất nhiều điều bất ngờ.

Độc giả Kim Trâm nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện của Nguyễn Nhật Ánh thường mang lại cho chúng ta cảm giác nhớ về những thứ thơ dại mà ta đã quên đi. Nhưng “Đi qua hoa cúc” thì lại khác, nó mang một nỗi buồn quá lớn, nỗi buồn của quá nhiều người. Tình yêu đầu tên thơ dại của Trường, của chị Ngà, hay sự day dứt của những người ở lại. bản thân hoa cúc đã sầu não, vậy mà gắn với truyện nó lại càng buồn thêm. Thật may khi còn có anh em Chửng anh, Chửng em và những trò quậy phá của chúng mới với đi được phần nào. Chị Ngà và con chị ấy có còn hay không là do chúng ta quyết định, với tôi, tôi mong chị ấy vẫn sống, vẫn yêu hoa cúc.

Độc giả Đoàn Thy nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện Nguyễn Nhật Ánh lúc nào cũng vậy. Cứ để ta ám ảnh mà suy nghĩ. Chị Ngà của Trường có được rước về làm công chúa hay không là do ta tự quyết định. Tình yêu là thứ làm cho con người ta đau khổ mà ta lại cứ lao mình vào nó. Đi qua hoa cúc là đi qua tuổi thơ, đi qua những ngày hè đẹp đẽ hạnh phúc của cả Trường và chị Ngà. Buồn cũng có mà giận cũng có. Giận kẻ tóc xoăn lừa gạt một tình yêu trong sáng. Buồn cho Trường và tình yêu của tuổi mới lớn!

Độc giả Quyền Minh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện nào của Nguyễn Nhật Ánh viết mình cũng thích hết và quyển này cũng thế. Vẫn là viết về thứ tình cảm trong sáng đầy ngây thơ của trẻ con làng quê nhưng lần này Đi qua hoa cúc mang đậm nỗi buồn. Nỗi buồn của Trường. Nỗi buồn của chị Ngà. Nỗi buồn về mối tình đầu dang dở đầy đau khổ và còn có cả ám ảnh. Với Trường đó là ám ảnh về hoa cúc. Là sự khổ đau day dứt đến mãi tận sau này. Nguyễn Nhật Ánh đã viết một kết thúc thật đặc biệt. Một kết thúc mở khiến cho người đọc có thể hi vọng về một kết thúc có hậu hơn.

Độc giả Cao Vân Anh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Phải công nhận rằng, Nguyễn Nhật Ánh có lối viết truyện không thể lẫn vào đâu được. Văn phong của ông vừa có cái ngộ nghĩnh, hồn nhiên của trẻ thơ, vừa có tính triết lý sâu sắc. Nhưng những suy ngẫm của nhân vật không hề giáo điều, khô khan mà cực kì tự nhiên, không hề bị gò bó. Những cảm xúc trong trẻo của lứa tuổi thiếu nhiên được tác giả tái hiện lại rất thật qua tâm tư, tình cảm của Trường. Câu chuyện hiện lên vừa đẹp vừa buồn. Nhưng theo quan điểm của cá nhân tôi, việc tác giả viết ra một cái kết đáng tiếc như thế sẽ gây ấn tượng sâu sắc tới người đọc, khiến câu chuyện càng da diết, sâu lắng hơn.

Độc giả Lương Nguyễn Đắc Thụy nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Khi cuốn sách được tái bản, tôi đa rất mong chờ vì tác giả Nguyễn Nhật Ánh là một trong những nhà văn mà tôi yêu thích nhất. Bìa sách được tái bản hoàn toàn mới, một sắc vàng óng ả cùng những nét vẽ ngộ nghĩnh và dễ thương thật sự kích thích người đọc khám phá một thế giới mới trong từng câu chữ. Tác phẩm đã đem đến cho độc giả khung cảnh của một miền quê thanh bình và một tình yêu đẹp. Chỉ tiếc rằng kết thúc của tác phẩm không được như chúng ta hi vọng. Một mối tình dang dở luôn khiến ta nuối tiếc.

Độc giả Henry Nguyen nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Văn bác Ánh thì vẫn cứ đơn giản, bình dị mà vô cùng sâu sắc. Đi qua hoa cúc đã để lại trong lòng người đọc những xốn xang, tiếc nuối lẫn xót xa cho những yêu thương đầu đời trinh nguyên, đẹp đẽ. Những ngây ngô, vụn dại của tình yêu đầu tiên đã đẩy Ngà đến bước đường cùng để rồi phải lựa chọn nghiệt ngã trước cuộc đời. Tôi thương cảm cho một cô gái đẹp nhưng yếu mềm trước những người đàn ông không chân chính tôi càng phẫn uất trước bao cạm bẫy cuộc đời bởi lòng người. Bác ÁNh đã truyền đi bài học muôn đời cho lứa tuổi mới lớn trước cuộc đời nhiều chông gai này để chúng ta có thêm động lực, niềm tin và khôn ngoan bước đi trên đường đời.

Độc giả Mai Thanh Tâm nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện của Nguyễn Nhật Ánh bao giờ cũng vậy, lao xao những mối tình trong trẻo, nhưng buồn vô tận. “Đi qua hoa cúc” cũng thế, câu chuyện của Trường như những bông hoa cúc vàng ở trước nhà ông, bung nở dịu dàng và tinh khôi. Tuổi thơ của cậu gắn với đồng quê, với những con suối, những chú chim và mối tình câm lặng với chị Ngà. Kết thúc truyện không làm tôi bất ngờ lắm, bởi có dang dở thì mới khiến người buồn như thế, để người mãi ngập ngừng khi đi qua hoa cúc, ngập ngừng đi qua tuổi thơ và tạm biệt mối tình đầu…

Độc giả Thu Hà Aphrodite nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Có một người đi qua hoa cúc, có hai người đi qua hoa cúc. Bỏ lại đằng sau cả tuổi thơ mình.” Phải chăng lời thơ ám chỉ chị Ngà và Trường. Hai người đã bỏ lỡ cả tuổi thơ. Mối tình thầm lặng của Trương đã không được đáp lại, mà đi theo nó là những vết thương khắc khoải. Rồi giờ đây khi vô tình bắt gặp những nhành hoa cúc màu vàng, Trương hẳn sẽ nhớ đến những ngày tháng tuổi thơ buồn bã đó, nhưng liệu Ngà có nhớ được cậu bé trai ngày nào vẫn còn luôn tìm kiếm cô với hy vọng cô vẫn còn tồn tại trên cuộc đời này.

Độc giả Sơn Đại Ca nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện của tác giả Nguyễn Nhật Ánh hay ở chỗ là thường có cái kết buồn và dựa vào sự thật cuộc sống cả ở những mặt tốt và mặt xấu dù là những tác phẩm viết cho lứa tuổi thiếu nhi hay mới lớn khi có cả những nhân vật trộm cắp vặt, hút thuốc, uống rượu khi còn ở tuổi đi học và ” Đi qua hoa cúc ” cũng là một tác phẩm như vậy. Tuy nhiên bên cạnh những mặt xấu thì các nhân vật đó cũng có nhiều đức tính tốt như nhiệt tình, chân thật biết quan tâm giúp đỡ người khác. Và một điều nữa là ” Đi qua hoa cúc” cũng có một cái kết buồn như phần lớn những tác phẩm khác

Độc giả Út Hiền nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

câu truyện được viết qua giọng kể của một cậu bé 15-16 tuổi, về sống với ông và dì Miên với khoảng sân dài trồng những dãy hoa cúc vàng xao xuyến, tươi tắn mà dịu dàng, rồi từ bao giờ, chính cậu cũng yêu hàng hoa cúc ấy. Từ một cậu bé còn ham chơi với những thú vui trốn học, trộm mía, chia phe đánh trận, lăn lộn ngoài đồng. Từ khi gặp chị Ngà, cậu đã cảm thấy xao xuyến và rung động, thứ tình cảm ấy, cậu luôn trân trọng, gìn giữ như một viên ngọc quý. Nguyễn Nhật Ánh đã thật tài khi vẽ ra được những nét biến đổi tâm lí của cậu, những cảm xúc kìm nén, nhút nhát, khắc khoải, nhẹ nhàng, chân thật nhưng cũng rất mạnh mẽ. Chị Ngà yêu anh Điền, nhưng trớ trêu thay, ngày chị biết mình mang thai, cũng là lúc chị biết anh Điền đã có vợ. Quá tủi nhục, đau khổ chị đã tự tử. Nhưng cậu vẫn luôn tin chị còn sống, cậu vẫn mang theo những cảm xúc, khắc khoải của một cậu bé-chàng trai nâng niu mối tình đầu của mình.

Độc giả Chau Nguyen nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Cuốn sách này đã đem đến cho mình những luồng cảm xúc mới. Mở đầu cuốn truyện là lời kể về tuổi thơ của Trường. Sau đó Trường lớn lên, quen biết hai anh em Chửng, những người bạn tưởng chừng như có thói hư tật xấu (như hút thuốc,…) nhưng lại vô cùng nhiệt tình, quan tâm và giúp đỡ Trường. Rồi sau đó lần đầu tiên Trường biết trái tim mình đã những cảm xúc mới lạ đối với chị Ngà. Tuy vậy, Trường lại không thể thổ lộ với mối tình đầu của mình. Đến khi bị Điền nhờ giúp đỡ, Trường không thể từ chối, nhưng cũng không thể che dấu được cảm giác ghen trong lòng, để rồi lại có những hành động vô cùng con nít. Cuốn truyện này thật kịch tính, khiến người đọc không thể ngừng trên những trang sách mà cứ tò mò xem chuyện gì xảy ra với Trường, Ngà và Điền. Đặc biệt sau cùng, chi tiết Trường nhìn thấy 1 người giống chị Ngà đã giúp câu chuyện bớt phần bi thương.

Độc giả phương anh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Một câu chuyện nữa mà bác Ánh mang tới lại đem tới cho người đọc những cảm xúc khó tả. ” Đi qua hoa cúc” là tập truyện dài mà mình mình thấy khá buồn trong một không gian làng quê xa xôi. Vẫn nhẹ nhàng nhưng trong đó lại có chút gì dữ dội. Đặc biệt trong chi tiết chị Ngà tự vẫn, thật bị thương. Truyện vẫn viết về tình yêu của lứa tuổi mới lớn nhưng lần này bác Ánh lại mang đến cho mình một câu chuyện tình buồn. Trong truyện, mình vẫn rất thích lối viết truyện rất gần gũi và dễ hình dung của tác giả. Điều đó khiến cho câu chuyện trở nên sống động hơn nhiều và mình cảm thụ nội dung cũng sâu sắc hơn.

Độc giả Đinh Thị Luận nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Đi qua hoa cúc” nghe tên thôi đã thấy buồn rồi. Đọc truyện rồi cái buồn lại thấm, lại ám ảnh mình nhiều hơn, lâu hơn.
Khi Trường phát hiện ra sự thật điêu đứng rằng chị Ngà qua lại với anh Điền trong đêm thì mình ít nhiều có dự cảm được cuộc sống không yên lành về sau. Đến cuối mình vẫn tin chị Ngà là người bơi giỏi.
Cái tài của chú Ánh là làm người đọc nhập tâm vào câu chuyện của chú. Mình hơn hai mươi tuổi rồi mà vẫn cảm thấy thót tim khi đọc đến cảnh “con ma tóc dài”.
Cái buồn lan toả khắp trang sáng nhưng truyện chú Ánh vẫn có cái hồn nhiên, trong sáng và hài hước. Moitj cuốn truyện đáng có trên kệ sách nhà mình.

Độc giả Phạm Hà nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Sau một loạt các tác phẩm như ” Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, Hạ Đỏ, Ngôi trường mọi khi,… ” Đi qua hoa cúc lại vẫn là một trong những tác phẩm hay của bác Nguyễn Nhật Ánh. Đây là tập truyện dài của bác, mở đầu câu truyện tác giả kể lại tuổi ấu thơ của nhân vật trong truyện, kết hợp với tả cảnh ở miền quê ngoại. Đặc biệt là chuyện tình cảm đơn phương và tình bạn đẹp đẽ. Có một chút hơi buồn nhưng truyện vẫn đọng lại rất nhiều cảm xúc sau khi đọc.

Độc giả Trần Xuân Vinh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Cùng một mãng đề tài viết tình cảm đôi lứa, nhưng mỗi tác phẩm của Bác Ánh là một cậu chuyện mang một cảm xúc, nỗi niềm đặc trưng riêng. Đọc không ít truyện của Bác Ánh, đây là cuốn buồn nhất mình từng đọc. Hơn một nửa chương nội dung và văn phong rất nhạt nhẻo, không lôi cuốn bằng những tác phẩm khác. Nhưng những chương cuối là cao trào, diễn biến kịch tính tác động đến tâm lý người đọc rất mạnh mẽ. Câu chuyện tưởng chừng rất quen thuộc và có thể thấy đầy rẫy trong xã hội này, nhưng qua câu văn của Bác Ánh nó ám ảnh…. mang một nỗi buồn da diết, khó nguôi ngoai và nhói đau cho một cái kết không có hậu. Thật đáng thương cho mối tình đầu đời của chị Ngà đã bị Điền gạ gẫm vào một tình không chân thật mà chỉ là những toan tính, muốn chiếm đoạt từ lòng tham ích kỉ của Điền. Và xót xa cho một tình yêu đầu đời trong sáng, tinh khiết, chân thật rất đáng trân trọng của Trường dành cho Ngà. Bên cạnh đó, câu chuyện còn đê cao tình bạn đẹp đẽ, đáng quý của anh em Chửng dành cho Trường, luôn sát cánh giúp đỡ Trường chân thành. “Đi Qua Hoa Cúc” là một tác phẩm rất hay, ý nghĩa mình rất thích!

Độc giả Phan Thảo Nhi nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tôi thích đọc những câu truyện mà bác Ánh viết về tình yêu của tuổi mới lớn hơn là những câu truyện viết về loài vật của bác. Đi qua hoa cúc là một của sách như vậy, nó kể về tình cảm đầu đời trong sáng, ngây thơ của đứa con trai mới lớn là Trường, và của cả Ngà nữa. Xen kẽ trong đó là tình bạn đẹp đẽ giữa Trường với anh em thằng Chửng, của dì Miên, chị Ngà. Hoa cúc đem lại niềm vui cho con người, đi qua hoa cúc là đi qua những niềm vui, nỗi buồn non trẻ. Có một người đi qua hoa cúc Có hai người đi qua hoa cúc Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình.

Độc giả Lalani nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Cuốn sách Đi qua hoa cúc của tác giả Nguyễn nhật ánh có cái bìa rất là hoa cúc, rất là chói chang luôn, hoa cúc vàng một mùa đã qua. Sáng chói như vậy nhưng lại là cuốn sách đầy nỗi buồn và tiếc nuối, lỡ làng. Chuyện tình yêu nhẹ nhàng của bác ánh luôn thực tế đó, nên bao giờ cũng để lại day dứt cho độc giả hết. Cảm xúc lâng lâng khi cùng trải qua mối tình niên thiếu của các nhân vật trong truyện, có thương, có ghét, có bực mình nhưng rốt cuộc cũng là cảm động. Truyện rất hay.

Độc giả Tạ Quốc Cường nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đối với mình, đây là câu chuyện đầu tiên lẻ đầu tiên sau bộ truyện Kính Vạn Hoa mà mình đọc của chú Nguyễn Nhật Ánh. Câu chuyện này thật sự gây cảm xúc cho mình với rất nhiều cung bậc cảm xúc: tình cảm đầu đời của đứa con trai mới lớn, tình yêu trai gái, tình bạn, tình người và nhiều tình tiết cao trào và bất ngờ khác. Qua đó, mình cảm nhận cảm xúc là thứ quý giá của con người, nếu mất cảm xúc, quá nhiều cảm xúc hoặc không biết quản lý cảm xúc thì sẽ nhiều khi phải tiếc nuối, đồng thời chúng cũng là kỉ niệm của mỗi người trẻ chúng ta khi nhìn lại.
Tác phẩm đơn giản về ngôn từ, hình ảnh dễ đi vào lòng người đọc thời của tuổi trẻ. Đáng để đọc.

Độc giả Sóc nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Nối tiếp những series của chú Ánh về tình yêu tuổi học trò ngây thơ hồn nhiên là một cuốn truyện viết về tình cảm tuổi học trò. Tình cảm trong sáng ấy nảy nở một cách rất nhẹ nhàng,rất kín đáo khiến khổ chủ chẳng nhận ra được cho đến khi nhìn thấy nụ cười của ngươì ấy mà cảm thấy xao xuyến, chạm phải ánh mắt người ấy mà cảm thấy bối rối, Hoá ra là mình đã yêu, Tình yêu thời niên thiếu trong sáng nhẹ nhàng như một bông hoa cúc vươn mình cố chạm vào bầu trời mùa thu trong vắt. Nhưng có bao nhiêu mối tình đầu trở thành hiện thực, có bao nhiêu mối tình thời niên thiếu được đáp trả? Mình thương cho Trường, cũng thương cho chị Ngà. Một người con gái yêu loài hoa cúc giản dị mộc mạc đến thế, lại phải ra đi ngay khi mùa hoa chớm nở, mình rất thương cho chị .Mình ghét Điền, ghét bộ mặt giả dối, giả nhân giả đức của y. Một ngày nào đó, y sẽ phải nhận báo ứng. Một câu chuyện buồn.

Độc giả phan thị vân trang nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Khi bắt đầu đọc vài trang của cuốn sách này, mình đã nghĩ sẽ không thể tiếp tục đọc tiếp được nữa. Vì khi mở đầu, bác Ánh viết khá nhàm, hầu như không có điểm nhấn, nhưng gần đến kết thúc thì quả thật có một sức hút mạnh mẽ đối với mình. Mình cảm thấy Trường là nhân vật thật ích ích kỉ khi không đưa những lá thư của anh Điền cho chị Ngà nhưng sau đó lại nghĩ hành động đó là đúng, nhất là khi biết được bộ mặt thật của anh Điền. Tiếc cho chị Ngà, người con gài yêu loài hoa cúc nhưng lại ra đi ngay khi mùa hoa vừa chớm nở, bây giờ trong đầu mình vẫn miên man lời mà chị hát bên bờ suối.
Tôi là cánh hoa mỏng manh vì người mà tươi thắm
Cũng vì người mà tàn héo…
Sao mà bài hát nghe buồn da diết thế nhỉ? Thấy thương chị Ngà vô cùng nhưng cũng thương cho những giấc mơ của Trường, những giấc mơ chưa được chấp cánh đã vội bị vùi lấp. Tình đầu thật đâu dễ quên, phải không Trường? dù là 10 năm hay 10 năm sau nữa…

Độc giả Tien Nguyen nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Một câu chuyện buồn như chính loài hoa được nhắc đến trong truyện. Hoa cúc loài hoa của nỗi buồn của sự da diết nhớ thương. Tình yêu đầu thật đẹp của Trường dành cho chị Ngà thật đẹp, thứ tình cảm trong sáng, ngây ngô,…nhưng cũng thật buồn vì sự không trọn vẹn của nó.
Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình.

Độc giả Hoài Anh Đàm Thị nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Không hiểu sau ngay từ lúc đọc tên cuốn sách này tôi đã cảm thấy đây là một câu chuyện buồn. Tuy nhiên, nó vẫn đem lại những tiếng cười cho tôi bằng những trò nghịch ngợm, tình quái và thậm chí có chút liều của anh em nhà Chửng và Trường. Một tình bạn đẹp! Đọc và thấy rằng không phải cứ bằng tuổi mới có thể trở thành những người bạn thân với nhau, không phải cứ nghịch ngợm là những người bạn xấu, và,…không phải cứ lúc nào cũng cãi vã thì người bạn đó không tốt với mình. Song song với tình bạn là tình yêu đầu đời của Trường, dù dường như tôi đã đoán được chút ít về diễn biến cuối truyện và cái kết, nhưng vẫn thấy buồn. Cánh hoa cúc có chăng đã héo?

Độc giả Lê Xuân Trí nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Lại tiếp tục là những câu chuyện tình của tuổi học trò, đẹp, trong sáng. Đi qua hoa cúc” cho ta thấy những chuyển biến trong tâm hồn cậu học trò nhỏ, trong cái tình yêu thầm kín và ngây ngô của mình, một tình yêu có lẽ chưa từng được đáp lại. Cho ta thấy được vẻ đẹp trong sáng trong lòng của Nga..cô gái thành phố xinh đẹp với tâm hồn đẹp và bay bổng…..nhưng lại bị vùi dập trong chính cái tình yêu mà mình hằng tin tưởng, để rồi phải nhận lấy một kết cục buồn, một ngã rẽ đầy ngang trái.

Độc giả Đặng Thị Huyền Nghi nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Khi đọc xong một quyển truyện hay thì người ta thường cảm thấy hụt hẫng. Và đó là cảm giác của tôi khi đọc quyển truyện này.
Hồi hộp, mong ngóng được đọc tới chương cuối cùng. Tôi biết rằng, văn chú Ánh sẽ không có kết cục như mơ, nhưng mà đau lòng vẫn đau lòng thôi.
Hai chuyện tình của Trường tới Ngà, của Ngà với Điền… Hai con người chịu tổn thương mà một con người đành lòng đem cái thương tổn đó dán chặt lên tim hai người nọ.
Truyện có những khoảnh khắc nhẹ nhàng, đời thường, có những rung động của tình yêu đầu đời, có hình ảnh của những cô gái đang yêu. Và hơn hết, tràn lên trên cả mặt giấy là nỗi buồn vô hạn.
Kết thúc đó, có lẽ là mở sang một trang khác của một câu truyện khác. Nhưng thật tâm mình không muốn Trường gặp lại Ngà, quá khứ đã qua rồi, những gì đọng lại dù sâu sắc hay nhợt nhạt cũng là của ngày hôm qua thôi.
Một truyện rất hay để đọc và suy ngẫm, về tuổi thơ, về tình yêu, và khoảnh khắc đi qua hoa cúc…

Độc giả Ngọc Tuấn nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Những truyện của Nguyễn Nhật Ánh mình thấy chia ra làm ba loại: loại 1 là viết thuần cho thiếu nhi, loại 2 là dành cho tuổi mới lớn, loại 3 là cho người lớn. Những truyện viết cho tuổi mới lớn của bác thường để lại cho mình những ấn tượng rất rõ rệt, khó có thể nào quên được. Đi qua hoa cúc là một câu chuyện như vậy. Một câu chuyện về hai mối tình đầu tan vỡ, một của Trường, cậu bé đang tuổi ăn tuổi lớn nghịch ngợm nhưng ngây thơ hồn nhiên, và Ngà, một thiếu nữ xinh đẹp chưa biết mùi đời. Trường thầm yêu Ngà, nhưng Ngà lại xiêu lòng trước những lời đường mật của Điền – một tay sở khanh chính hiệu. Hắn đã yên bề gia thất, nhưng vẫn tán tỉnh cô để rồi khi mọi chuyện vỡ lở cô đau đớn quyết định quyên sinh với giọt máu trong bụng. Đọc truyện, mình rất đồng cảm với nhân vật Trường, một cậu bé mới lớn mà đã phải chịu đựng nhiều sự đau đớn, buồn bã như thế. Một tình yêu đầu đời tan nát. Và hết truyện, chắc hẳn ai cũng như mình, đều bị màu vàng chói lọi của hoa cúc ám ảnh trong suốt nhiều tuần liền

Độc giả Phương Hồ nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tuy có thể hay đoạn đầu nhưng chúng ta thấy cái kết bi thảm cho nhân vật Ngà.
Còn nhân vật chính thì bị hụt, mình thấy khá buồn.

Độc giả Đinh Hương Quỳnh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

khi đọc những đoạn đầu thì mình cũng chỉ cảm giác được tuổi thơ, sự tinh nghịch dí dóm và thật quen thuộc lối viết của nhà văn =)) nhưng rồi đến gần cuối, một chuỗi các sự việc xảy ra, từ sợ hãi, bàng hoàng rồi cả lo lắng và thầm ước cho một cái kết tốt đẹp hơn. Nhưng đến những dòng, những từ cuối cùng, mình vẫn thấy thật buồn và thật sự buồn =((

Độc giả Mai Thị Hường nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đi qua hoa cúc xuyên suốt câu chuyện là những trò quậy phá của 2 anh em thằng Chửng và Trường: thực sự hầu hết chúng ta không thể nào không cười với những trò tinh nghịch đó.
Cứ nghĩ câu chuyện sẽ mãi vui như thế, nhưng tác giả đã tạo bước ngoặc cho câu chuyện khi “Trường đã biết yêu”, nhân vật chị Ngà xuất hiện trong câu chuyện một cách tự nhiên với bạn đọc. Và chuyện tình của chị Ngà là một bài học sâu sắc dành cho những cô gái tuổi mới lớn. Khi yêu phải biết làm chủ chính mình, hãy để lí trí làm chủ con tim, nếu không sẽ phạm phải lầm lỗi như chị Ngà đã phạm phải.
Chuyện tình yêu của chị Ngà và cả cách chị chọn để giải quyết vấn đề thực sự là..đau quá! đối với chị Ngà, khi đọc xong truyện tôi có cảm giác vừa đáng thương lại vừa đáng trách! Buồn!

Độc giả Oanh Còi nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Không kéo dài lê thê cả một đời người như Mắt biếc, “Đi qua hoa cúc” đơn giản là miêu tả chân thực lại mối tình đầu trong một thời gian ngắn của một cậu trai 16 tuổi – Trường. Ở tuổi 16, Trường đang ở giữa cái ngưỡng “con nít” và “người lớn”, cũng đã biết yêu đương như ai rồi nhưng có điều vẫn không thể bỏ qua những trò nghịch phá trẻ con với anh em thằng Chửng. Và một lần nữa, Nguyễn Nhật Ánh đã tạo ra một nguyên nhân cực kỳ hợp lý để hai nhân vật chính không đến được với nhau: Ngà chững chạc hơn Trường rất nhiều, Ngà mong chờ một người đàn ông trưởng thành, đứng đắn để là một chỗ dựa – điều mà Trường không bao giờ có được ở cái tuổi 16.
Trong khi Trường cứ mãi lông bông ở ngưỡng cửa người lớn-con nít, thì Điền lại có tất cả những thứ mà Ngà cần (tất nhiên là giả tạo). Điền, cỡ 26 tuổi có vợ con đề huề ở nhà, đầu óc toàn sạn sỏi, lên đây gặp Ngà xinh tươi mơn mởn thì tìm đủ bài để cua. Tặng hoa cúc, gửi thư tình, hái xoài cho ăn, ga lăng các kiểu,…đương nhiên nữ chính của chúng ta ở độ tuổi 18 mơ mơ màng màng quá khờ khạo + ao ước có một tình yêu đẹp nên đã hiến dâng tất cả cho tình yêu. Nếu như hai nhân vật chính gặp nhau trễ hơn vài năm, đủ để Trường lớn lên và trưởng thành trong suy nghĩ, thì có lẽ mọi chuyện đã khác.

Độc giả Ngoc Mai Nguyen nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Đi qua hoa cúc” là cuốn sách mà tôi cho là hay nhất của Nguyễn Nhật Ánh. Vẫn phòng cách cũ – khá nhẹ nhàng nhưng thâm thúy ý nghĩa, nhưng “Đi qua hoa cúc”, so với các cuốn sách cùng tác giả khác, vẫn mang một màu sắc rất riêng. Đó là nỗi ám ảnh khôn nguôi và những trằn trọc suy nghĩ của độc giả sau khi đọc xong truyện.
Tôi thấy đây là một cuốn sách rất đáng đọc, và có lẽ nên đọc lại nhiều lần, vì dường như mỗi lần ta lại có thể tìm ra một cảm nhận mới, một bài học mới từ nó.

Độc giả Lãi Lãi nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Dưới ngòi bút Nguyễn Nhật Ánh, mấy thằng nhóc phá làng phá xóm sao mà dễ thương đến lạ, lì lợm, phá phách mà cũng tâm lý đến ngỡ ngàng. Một câu chuyện mở đầu bằng vui tươi của những trò nghịch ngợm của mấy thằng trẻ con to xác, nhưng kết thúc lại quá đau lòng: Một cô gái vùi chôn tuổi trẻ, tương lai vì trót tin vào những lời đường mật của gã đàn ông dạn dày. Trách làm sao được khi ở cái tuổi vừa biết mộng mơ, dễ rung động phải đối mặt hằng ngày với những lời đẩy đưa, tán tỉnh, chỉ trách sao cô gái ấy không chọn một kết cục khác hơn, khi đoạn đời phía trước còn quá dài….
Buồn – lần đầu tiên đọc truyện Nguyễn Nhật Ánh mà kết thúc lại buồn như vậy !

Độc giả Thúy Vy nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đây là quà tặng sinh nhật của thằng bạn thân. Lúc đó bận bịu ôn thi nên chẳng buồn đọc giờ xa nó nhớ nó nên lấy ra đọc.

Thấy thương cho mối tình thơ dại của Trường và sự lầm tin của chị Ngà.

Cũng rút ra bài học giáo dục giới tính: Yêu là yêu nhưng đâu cần phải cho đi tất cả nhất là lúc chưa hiểu gì về người đó nhất là lúc mình chưa có khả năng quyết định mọi việc.

Cảm ơn bác Nguyễn Nhật Ánh! 🙂

Độc giả Nguyễn Trần Khánh Linh nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tôi đọc Đi qua hoa cúc cách đây khoảng gần 10 năm, và đến bây giờ vẫn còn ám ảnh bởi nỗi buồn man mác len lỏi trong từng câu chữ của truyện.
Nó như kể cho bạn nghe về tuổi thơ, về những người đã từng đi qua đời mình, với những kỷ niệm khó phai. Nó như nhắc bạn rằng bữa tiệc nào rồi cũng sẽ tàn. Tiệc tàn, hết vui. Thời niên thiếu trôi qua, tình bạn trở thành hồi ức khi con người phải lo mưu sinh hằng ngày. Thời niên thiếu trôi qua, tình cảm đầu đời trở thành vết sẹo, day dứt và ân hận. Ai cũng có sai lầm, cũng có dại dột, nhưng có những sai lầm, những dại dột chẳng bao giờ cho người khác cơ hội để sửa lỗi,…
Có lẽ đây là tác phẩm hay nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.

Độc giả Nguyễn Phan Hồ Điệp nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tác phẩm này đã lấy đi nước mắt của tôi, càng thương xót chô cô gái Ngà hồng nhan bạc phận bao nhiêu thì tôi lại càng tức Điền bấy nhiêu ( một người đàn ông đã có vợ). Với tâm hồn non nớt của một cô gái mới lớn, Ngà đã bị Điền lợi dụng và mang thai đứa con của Điền. Tuy nhiên, tác giả đã rất tài tình khi pha lẫn tiếng cười và nước mắt của người đọc trong đó. Đầu tác phẩm là những trò nghịch phá của Trường và anh em thằng Chửng, khi đọc những đoạn ấy, tôi đã tìm thấy tuổi thơ của mình ở đâu đó vì hồi bé, tuy là con gái nhưng tôi cũng rất nghịch. Đây là một tác phẩm rất đáng để đọc và suy ngẫm.

Độc giả Thanh Huyền nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đọng lại sau câu chuyện là sự tiếc nuối của thứ tình cảm đầu đời êm dịu nhưng đau buồn của Trường, là sự chua xót cho số phận của chị Ngà-một cô gái xinh đẹp, dịu hiền nhưng ngây thơ, cả tin vào một kẻ sở khanh.
Tình cảm của Trường đối với chị Ngà, 1 cô gái lớn tuổi hơn mình là một thứ tình cảm vượt tuổi tác, tuy ít nhưng vẫn xuất hiện trong vài tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh. Thứ tình cảm đó thật dễ thương từ 1 câu bé 16 tuổi. Nếu như chị Ngà có thể chờ thêm vài năm nữa, khi mà Trường đã trưởng thành thì có lẽ mọi chuyện sẽ khác.
Cuộc đời chị Ngà đã đóng lại 1 cách thật chua xót, 1 sự trả giá quá đắt cho lựa chọn sai lầm của chị Ngà. Nó cũng trở thành nỗi đau của mối tình đầu đau buồn khó phai của Trường. 1 câu chuyện buồn.

Độc giả Thiên Thư nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tôi đã từng đọc nhiều sách của chú Nguyễn Nhật Ánh, và có rất rất nhiều sách để lại ấn tượng trong tôi rất sâu sắc. Đi qua hoa cúc cũng là một trong số đó, để lại cho tôi cái cảm giác bồi hồi. Truyện của chú Ánh được viết bằng những ngôn từ mộc mạc, giản dị và dân dã. Nó khiến cho tôi – một đứa nông thôn thứ thiệt cảm thấy thật gần gũi. Với sự nghịch ngợm của bọn trẻ trong truyện, tôi thật sự thích thú, dường như tôi là chính họ.
Cái tình yêu đầu đời của đứa con trai lại trao cho một “bà chị”, tôi cảm thấy vừa tiếc tiếc vừa hồi hộp.
Lại là một cái kết mở, tôi cũng thấy rất mãn nguyện.
Thật sự cảm ơn chú Ánh vì đã viết nên nhiều truyện hay như thế.

Độc giả Phương Mêu nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Sách trình bày bìa đẹp, nội dung thì hay miễn chê, từng cung bậc cảm xúc cứ thay nhau làm người đọc không thể nào rời mắt khỏi cuốn truyện. Phần đầu thì mang nội dung hài hước, vui nhộn vì lối kể chuyện vui tươi cộng với phần ngôn từ hết sức dân dã và gần gũi với thôn quê, còn phần cuối thì truyện mamg một nỗi buồn khôn xiết, về tình yêu đơn phương ngây thơ trong sáng của một cậu bé đã không thể thắng nỗi sự ranh ma của một người đàn ông chững chạc và nuốt nước mắt nhìn người mình yêu đau khổ. Tôi yêu cuốn sách này.

Độc giả Ngô Hữu Khiêm nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Cảm xúc đầu tiên hiện ra, những xúc cảm, rung động đầu đời của 1 mối tình đầu của Trường, 1 cậu bé đang ở tuổi 16-cái tuổi đứng giữa cái ngưỡng “người lớn” và “con nít” là cảm xúc đẹp nhất của đời người. Lại là một kết thúc buồn, mở đặc trưng của Nguyễn Nhật Ánh. Dường như trong những câu chuyện của bác Ánh, dù buồn hay vui, khi đọc xong đều vương lại những cảm xúc khó tả.Buồn?Vui? Đồng cảm???…. hay có khi lại là sự hòa trộn của những yếu tố trên, tạo nên sự đặc sắc riêng. “Đi qua hoa cúc” là 1 trong những câu chuyện buồn nhất mà mình đọc đc từ Nguyễn Nhật Ánh

Độc giả Ngoc Phan nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đây có lẽ là một trong những câu chuyện buồn nhất của tác giả, buồn từ một mối chị – em không có kết quả, đến cuộc tình vụng trộm quá đau thương. Vẫn phong cách nhẹ nhàng, dẫn dắt người đọc đến những rung động đầu đời của nhân vật Trường, dẫu cho bản thân tôi không thich hình mẫu mối tình chị -em, nhưng sâu thẳm vẫn hi vọng giá như Trường trưởng thành hơn để có thể bảo vệ người con gái mình yêu. Như vậy, có lẽ Ngà sẽ không đau khổ như thế, tất nhiên đây chỉ là suy nghĩ của một độc giả muốn cái kết có hậu. Ám ảnh tôi nhất vẫn là cái chết của chị Ngà, một sự bế tắc không giải quyết được, may thay cuối truyện đem đến một hi vọng mới cho người đọc, một cái kết có hậu hơn.

Độc giả Hà Phương nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Đi qua hoa cúc” là một câu truyện buồn, thực sự rất buồn, nó khiến người đọc cảm thấy chênh chao đến lạ, thứ xúc cảm không biết phải định hình rõ ràng như thế nào, lúc mờ, lúc tỏ nhưng lại buồn da diết. Truyện viết về thứ tình cảm trong sáng đầu đời của cậu bé Trường mười lăm tuổi với Ngà – bạn của dì Miên, và còn cả thứ tình yêu dại khờ Ngà đặt nhầm vào một chàng trai Điền khác nữa. Mùa hè năm đó, Trường đã bỏ lại tuổi thơ để lớn lên cùng thứ tình cảm trong sáng, ngọt ngào kia. Nhưng trớ trêu thay, cũng vào mùa hè năm đó trường đánh mất cái tình cảm tươi đẹp đó trước sự ra đi của Ngà khi cô biết được mình đã yêu lầm điền, một người đã có vợ… Sự ra đi của Ngà mơ hồ, không rõ ràng như để người đọc tự tưởng tượng cho riêng mình một cái kết khác, có thể viên mãn hơn…

Độc giả Nguyên Hân nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện khá buồn làm mình không dám đọc lại nhiều lần. Tình cảm tuổi đầu đời của Trường nhận được kết quả không như ý, dành tình cảm cho chị Ngà, nhưng lại phải chứng kiến chị vui đùa bên người đàn ông khác- tên Điền. Có lẽ sẽ an ủi hơn khi Ngà có được hạnh phúc thật sự, bất hạnh thay tên Điền lại là gã sỡ khanh đã có vợ con mà còn ngang nhiên lừa dối Ngà. Có thể hình dung được các nhân vật trong truyện đã chịu nhiều tổn thương như thế nào, Trường và mối tình câm lặng, không kết quả, còn Ngà bị phản bội, lừa dối.
Một truyện rất đáng để đọc, và suy ngẫm

Độc giả Trần Minh Thúy nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tiếp tục là một câu chuyện tình yêu tuổi mới lớn nhẹ nhàng, câu chuyện của chàng trai dành cho cô gái hơn tuổi nhưng cô gái lại thích một người khác và để lại một cái kết buồn cho bản thân và cho cả chàng trai đơn phương mình. Xen kẽ vào đó là tình ban đẹp đẽ giữa Trường và hai anh em nhà bên, vẫn là những buổi trốn học đi chơi, rong đuổi khắp thôn làng ngõ xóm thế nhưng tình cảm đó có gì đó rất khác. Dù kết thúc hơi buồn nhưng cũng là để ngỏ cho người đọc một con đường để suy ngẫm

Độc giả Trinh Grangerr nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tôi đam mê đọc sách của Nguyễn Nhật Ánh vì tôi cảm nhận được đâu đó vẫn còn tình cảm chân thành và sâu sắc của con người dành cho nhau, nó tồn tại ngay trong từng trang sách ấy, Tôi cũng đã đọc rất nhiều tac phẩm do nhà văn Nguyễn Nhật Ánh viết nhưng tác phẩm để lại cho tôi nhiều ấn tượng và lấy đi nước mắt của tôi thì đó chính là tác phẩm ” ĐI QUA HOA CÚC “. Tôi cũng không hiểu tại sao tôi lai khóc như vậy nữa, chắc có lẽ đó là sự thương cảm của tôi dành cho người con gái có số phận đáng buồn như vậy hay tôi đang tiếc cho mối tình đầu của người con trai mới lớn. Thật sự có khá nhiều lý do, nhưng lý do tôi biết nữa là vì tôi thích tác phẩm này nên nó đã trở thành người bạn của tôi.

Độc giả Phan Ngọc nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Rút kinh nghiệm đọc truyện của bác Ánh ban đầu thì vui và lãng mạn thì mình đừng đi sâu vào cảm xúc đó quá, vì cái kết nhất định sẽ rất buồn.
Đi qua hoa cúc cũng vậy.
Hai mối tình trong truyện, tình yêu đơn phương của Trường dành cho chị Ngà và tình yêu chị Ngà dành cho anh Điền vụng dại đều không có được cái kết viên mãn. Nhưng ở cuối tác phẩm, bóng dáng chị Ngà xuất hiện chớp nhoáng và hình ảnh Trường đi qua vườn hoa cúc vàng ươm, hy vọng vẫn còn thấp thoáng đâu đó về một ngày mai hội ngộ.
Những nhân vật phụ cũng khá nổi bậc, như dì Miên là một cô gái mạnh mẽ, siêng làm, anh em thằng Chửng ban đầu nghĩ là người xấu nhưng họ cũng rất đẹp lòng, tốt dạ.
Đọc cuốn sách tuy buồn nhưng không hề phí…

Độc giả Xí Kuro nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đọc ngay tựa đề ” Đi qua hoa cúc” đã cảm thấy đây là câu chuyện buồn, đúng là buồn thật khi mà tình yêu đơn phương câm nín của Trường đối với chị Ngà cứ dấu mãi trong lòng không dám nói ra. Nỗi buồn còn dâng lên khi biết chị Ngà có tình cảm và qua lại với anh Điền – tưởng là người hiền lành, đàng hoàng ai dè lại là tên sở khanh. Càng đau lòng hơn khi mà nghe tin chị Ngà nhảy sông tự vẫn vì trót mang giọt máu của tên họ Sở. Nỗi buồn và nỗi đau cứ lởn vởn trong đầu Trường sau nhiều năm trôi qua. Nhưng cũng có chút lạc quan khi mà Trường gặp 1 người phụ nữ lướt qua trên đường, mở ra một tia hy vọng là chị Ngà vẫn còn sống, làm cho người đọc cũng được nguôi ngoai phần nào. Một chuyện tình buồn, nhìu cảm xúc lắng đọng sau khi gấp sách lại.

Độc giả Trần Thu nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Đây là tác phẩm thứ hai của Nguyễn Nhật Ánh mà tôi được đọc. Câu chuyện có những nét lãng đãng chớm nở trong tình yêu của đứa trẻ 15- 16 tuổi như tôi. Tôi cũng thích hai đứa trẻ hay chơi cùng với Trường, chúng nghịch ngợm phá phách nhưng không phải lúc nào cũng sai, chúng vẫn còn là trẻ con thôi mà, mặc dù đôi lúc hơi đáng ghét.Trường thích chị Ngà, nhưng cho đến cuối cùng vẫn chưa thể nói ra được. Thế nhưng câu chuyện vẫn chưa kết thúc như cái cách tác giả viết ở cuối sách. Dòng đời trôi đi, có ngày họ sẽ gặp lại, hy vọng tìm thấy nhau giữa bao người không phải là không thể…

Độc giả Cindy nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình”
Đi qua hoa cúc để lại trong người đọc những ngổn ngang suy nghĩ, những day dứt về tình yêu đầu trong trẻo, chân thật nhưng dang dở. Tôi thương cho Trường, thương cho mối tình thầm lặng không được đến đáp của cậu. Cũng thương cho Ngà, một cô gái đẹp nhưng đặt nhầm trái tim nơi tên đàn ông sở khanh, dẫn đến hậu quả bi thương cho bản thân. Kết thúc truyện là kết thúc mở nhưng hợp lý, để cho người đọc tự do cảm nhận, tự do suy nghĩ về sự hội ngộ bất ngờ trên đường đời của hai nhận vật chính, cũng như hi vọng về một cái kết có hậu hơn về sau.

Độc giả Trương Thị huyền trang nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Lại một câu chuyện về tình yêu đầu ngây ngô của cậu bé đang tuổi dậy thì.Nội dung câu truyện tuy nhẹ nhàng,dễ hiểu nhưng lại mang tính bất ngờ nên làm người đọc không cảm thấy chán.M thích nhất phần kết vì tính bất ngờ và nhân văn của nó.Điều mình thích nữa là tác phẩm tả có ngôn ngữ miêu tả cảnh rất hay,nó làm.mình đọc thôi mà cũng thấy được khung cảnh làng quê với hàng tre,sân vườn,ngọn suối…..Đúng là không phí tiền,phí công đạp xe lên hội sách ở tít công viên thống nhất để mua 🙂

Độc giả Bíuuu nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Tôi rất thích đọc sách của chú Nguyễn Nhật Ánh. Mỗi cuốn sách là một câu chuyện khác nhau, người đọc luôn tìm được trong những trang viết của chú những thứ tình cảm bình dị song cũng rất đỗi lớn lao. “Đi qua hoa cúc” là một câu truyện dành cho tổi mới lớn – một câu chuyện đẫm nước mắt của thứ tình cảm đầu đời trong trẻo nhưng lại phải chịu những đớn đau bi kịch của Ngà và của cả Trường nữa. Theo từng trang viết cũng chính là một nỗi buồn da diết của những nhân vật như ngấm vào tim gan người đọc khiến người đọc không khỏi hụt hẫng, cảm thông và chua xót theo. Một câu chuyện buồn, ám ảnh song ta vẫn cảm nhận được những rung động giản dị, mộc mạc của thứ tình cảm đầu đời một cách trọn vẹn.

Độc giả Ngô Thanh Tâm nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Truyện đẫm màu buồn! Nếu tôi là nhân vật Trường thì hẳn làm sao tôi quên được vườn cúc vàng, làm sao quên được bóng hình người con gái tên Ngà ấy. Truyện khắc sâu vào tâm trí tôi bởi cậu bé Trường mang trong mình nỗi buồn mang mác dù cậu chỉ vừa mới lớn. Truyện đượm buồn bởi vì người con gái trong trắng tên Ngà ấy phải ra đi mang trong mình nỗi nhục do tên sở khanh Điền gây ra, để lại trong Trường vết xẹo không thể xóa được. Kết truyện bất ngờ khi Trường nghe được tung tích chị ngà sau bao nhiêu năm.Tác giả không viết tiếp nhưng chính tôi sẽ tự viết một cái kết nữa, cái kết làm vui lòng chính tôi.

Độc giả thuhuong nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Chẳng có câu truyện nào của chú Ánh mà không gửi gắm trong đó nhiều thật nhiều thứ. Phần đầu câu truyện là khoảng thời gian hạnh phúc, đáng yêu của nhân vật Tôi với Chửng anh Chửng em.

Kể cả khi chị Ngà yêu người khác, nỗi buồn của nhân vật Tôi cũng chỉ gói gọn trong những suy nghĩ, hành động ngây thơ. Chỉ cho đến lúc chị Ngà (tưởng như) tự vẫn, thì Tôi đã bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ của mình.

Nhưng, kết chuyện, chỉ như một chớp mắt, cũng đủ để người đọc thở ra nhè nhẹ. Vậy là chị Ngà có thể còn sống, có thể hạnh phúc. Biết đâu được đấy?

Độc giả Trần Loan nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Đi qua hoa cúc” là tác phẩm hay nhất mà tôi từng đọc, câu chuyện đúng theo kiểu cười đi rồi khóc. Nền của câu chuyện là bức tranh quê hương yên bình và thơ mộng, phủ một màu vàng hoa cúc đượm buồn. Trường lớn lên bên những trò nghịch ngợm cùng Chửng anh, Chửng em, từ những bối rối rung động đầu đời trước chị Ngà và giã biệt tuổi thơ bằng một kết thúc đớn đau.
Hình ảnh Trường bước đi qua dãy cúc vàng, bước qua tuổi thơ mà không một lần ngoái lại mang theo nỗi đau sâu đậm đầu đời cứ ám ảnh mãi trong tâm trí tôi.
Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình….

Độc giả Hồng Vân nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

đọc mà tức cô gái ghê gớm sao cô có thể dễ dàng tin một người đàn ông mà mình chứ hiểu rõ anh ta như thế nào chứ, đúng là câu chuyện phản ánh đúng một phần thực trạng những cô gái nhẹ dạ, mềm yếu bị những tên sở khanh lừa gạt mà, quả thật quyển sách này rất đáng để đọc, không chỉ đề cập về thân phận 1 người con gái mà còn hiện ra rất nhiều điều đáng suy nghĩ, kết thúc phải nói ám ảnh vô cùng, vừa đóng vừa mở khiến người đọc không khỏi mong chờ về một điều gì đó

Độc giả Trần Phương Thảo nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Câu chuyện là một nỗi buồn phảng phất, vương vấn, day dứt mãi tâm hồn mình. Giá mà Trường can đảm hơn, mãnh liệt hoen trong tình yêu thì có lẽ mối tình đầu e ấp sẽ không tan vỡ như vậy, chị Ngà cũng không phải chịu đựng sự dày vò tủi nhục đớn đau đến độ phải bỏ xứ ra đi. Đây là một trong nhiều cuốn sách của bác Ánh làm mình rơi nước mắt, vì nuối tiếc, vì cảm thương. Với ngòi bút viết truyện giản dị, tinh tế trong sáng cuốn sách gieo vào lòng mình một nỗi buồn rất nhân văn…

Độc giả Tuấn Anh Trần nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Mới đọc xong “Đi Qua Hoa Cúc” chưa lâu, cứ ngỡ là đây là một câu truyện vui ai ngờ một cái kết thúc khủng khiếp khó có thể hình dung được. Trường đã chứng kiến chị Ngà và thằng cha tóc xoăn làm cái chuyện kinh khủng đó trong chính vườn nhà ông mình. Cũng chính Trường thấy chị ngã quỵ khi biết Điền đã có vợ con ở nhà và chị đã reo mình xuống dòng sông mùa nước lớn. Mười năm sau, Trường lại gặp chị bán dạo trên đường quốc lộ với đứa con khoảng 9-10 tuổi. Khuôn mặt thanh tú của cô tiểu thư thành phố còn đâu? Cuộc đời của chị ra sao Trường không biết vì Trường không còn gặp lại chị nữa….
Chán, tự nhiên muốn lôi cổ thằng mất dạy kia ra đập cho một trận

Độc giả Bông Gà nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình…..”
Khác với những câu chuyện mình từng đọc trước đây của bác Ánh ĐI QUA HOA CÚC kể về tuổi thơ không sống gần cha mẹ và anh em của Trường, suốt ngày chỉ theo anh em Chửng bày trò quậy phá, tập tành hút thuốc. Nhưng rồi cuộc sống của Trường thay đổi kể từ ngày gặp chị Ngà-mối tình đầu thầm kín của cậu.
Truyện còn phản ánh số phận của chị Ngà-một cô gái xinh đẹp, có học thức nhưng vì một phút nhẹ dạ mà tương lai của chị không còn tươi sáng như những gì chị mơ ước.
Truyện rất hay và ý nghĩa.

Độc giả ngô thị liên nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

“Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng cả tuổi thơ mình”
Cuốn sách nói về một tình yêu con nít của Trường dành cho chị Ngà, với những rung động, những trò quậy phá để được chị Ngà chú ý. Bên cạnh đó là sự xuất hiện rất tinh nghịch của hai anh em Chửng anh và Chửng em làm người đọc phải bật cười vì sự tinh ranh của lũ trẻ.
Cũng như những truyện về tình yêu mới lớn của Nguyễn Nhật Ánh thì “Đi qua hoa cúc” lại là một câu chuyện có kết thúc buồn, một bài học sâu sắc dành cho các cô gái mới lớn.

Độc giả Đào Quyên nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Câu chuyện xoay quanh nhân vật Trường, nghịch ngợm nhưng tốt bụng, anh em nhà Chửng, chuyên gia bày trò nghịch phá, nhưng luôn luôn hết lòng vì bạn bè, chị Ngà, cô gái thành thị xinh đẹp, dịu dàng, và anh Điền, gã trai học nghề thuốc đã có gia đình, đểu cáng. Trường đang tuổi ăn tuổi lớn, vui chơi nghịch phá với bạn bè, cũng trở nên biết quan tâm tới người khác khi biết mình đã có cảm tình với chị Ngà, nhưng chị Ngà lại không hiểu được lòng cậu, đem lòng đáp lại những lời tán tỉnh, những trò trêu ghẹo của a Điền, kết cục chị có mang và buốn bã đo tìm cái chết. Câu chuyện cũng mang đầy hình ảnh những bông hoa cúc, loài hoa với vẻ đẹp dịu dàng, khiến con người ta thoáng vui, thoáng buồn, cũng là bài học cho những bạn gái mới lớn, nhẹ dạ, cả tin.

Độc giả Nguyễn Thị Thu Thùy nhận xét về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)

Một trong những truyện yêu thích của mình. Tình yêu trong sáng của nhân vật chính với người chị hơn tuổi đem lại cảm giác buồn khôn tả khi kết thúc trong sự bất hạnh của chị. Đọc xong mấy ngày sau vẫn thấy buồn. Có lẽ những thứ dở dang khiến người ta day dứt và khó quên. Trách người chị quá ngây thơ nhưng cũng quá dại dột. Trách kẻ dối trá nỡ lừa dối một trái tim yếu ớt. Nhưng tình yêu đơn phương kia thì lại khác, nó là tình cảm trong veo và ấm áp.

Đánh giá chung về tác phẩm Đi Qua Hoa Cúc (Tái Bản)
  • Chất lượng sách
  • Nội dung
  • Văn phong
  • Ứng dụng thực tiễn
3.4

ĐÁNH GIÁ SÁCH

Hy vọng với đánh giá này sẽ giúp bạn đọc lựa chọn được quyển sách ưng ý nhất cho mình.
ĐẶT SÁCH TẠI TIKITẠI LAZADAVINABOOKSHOPEE

Ưu tiên đặt sách tại Tiki, rồi đến Lazada và Vinabook, A đây rồi để đảm bảo có sách và giá tốt nhất

Sending
User Review
0 (0 votes)

Reply

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.