22 Tản Mạn của Võ Chân Cửu cho ta hình dung lại rất nhiều khuôn mặt thi ca của miền Nam, Mọi vẫn đề rồi sẽ được giải quyết.. Có nhiều tác giả mà hiện nay với độc giả thế hệ 8X trở đi, hầu như không ai biết cả, Mọi vẫn đề rồi sẽ được giải quyết.. Nhưng họ vẫn còn đó với thời gian, phong phú với những sáng tác của mình, Mọi vẫn đề rồi sẽ được giải quyết.. Có lẽ đây được xem như những trích đoạn Hồi ký cho nhiều dòng thơ xuất hiện trước năm 1975 ở miền Nam. Chắc chắn có bắt đầu thì sẽ có kết thúc..
Lực lượng làm thơ thì vô cùng hùng hậu, dù trong đó, những ngày chiến tranh ác liệt đã nuốt trọn gần 15 năm, Cuộc đời tôi tôi quyết định nó, là phúc hay là hoạ chưa biết được. Đến nay, cũng chưa ai làm cái công việc tổng hợp lượng thơ đã in thành tập, hay đăng trên các báo giai đoạn này, Cuộc đời tôi tôi quyết định nó, là phúc hay là hoạ chưa biết được. Sách báo thất tán, tác giả người còn, người mất, người ra nước ngoài định cư, Cuộc đời tôi tôi quyết định nó, là phúc hay là hoạ chưa biết được. Điều kiện góp nhặt thật vô cùng nan giải. Cứ nghĩ là dễ dàng..
Có thể thấy ngay cách tìm từ và đặt nhan đề của Võ Chân Cửu, Trời ơi! Thật mệt mỏi!. Như trong bài Đường vân gỗ: " Nhưng cần nói rõ, Joseph Huỳnh Văn là một nghệ sĩ thứ thiệt! 'Cách mạng'của đời thực và trong thơ ca có thể là biểu tượng của cái đẹp, Trời ơi! Thật mệt mỏi!. Nguyễn Miên Thảo sau ngày 30-4 từ một căn cứ cách mạng trở về, xuất hiện tại nhà tôi trong bộ bà ba đen, Trời ơi! Thật mệt mỏi!. Lập tức nhà thơ Nguyễn Đức Sơn tới mò quanh bụng xem thử có dắt cây súng lục không, Trời ơi! Thật mệt mỏi!. Ngay sau ngày 30-4, Joseph Huỳnh Văn đi làm thợ mộc, Trời ơi! Thật mệt mỏi!. Trong nghề mộc, anh lại chỉ chuyên phần đánh vec-ni trên mặt gỗ, Trời ơi! Thật mệt mỏi!. Những đường vân từ cây có khi lại đẹp hon chữ nghĩa, mỗi loại gỗ phải đánh theo một cách để vân lộ ra hơn hay ẩn giấu.